Dường như nàng đang phiêu đãng
trong bóng đêm thật lâu rồi.
Đây là thế giới sau khi chết sao?
Không có ngưu đầu mã diện đến dẫn đường, không có cầu Nại Hà, không có canh
Mạnh Bà, chỉ có một mảnh đêm đen mờ mịt im lặng tới đáng sợ.
Một màn này, đẹp như đan thanh giai tác dưới ngòi bút của danh gia. Ngay cả gió xuân ngoài cửa sổ, cũng không đành lòng quấy nhiễu an bình tốt đẹp của căn phòng này. Dịu dàng thổi qua, lặng lẽ phất lên một sợi tóc sau tai cô, lại nhẹ nhàng hạ xuống.