Ánh nắng vàng ấm áp chiếu vào một góc phòng ngủ, chiếu sáng một góc nhỏ trên ghế sô pha.

Kiều Nại ngủ rất say, trên tay vẫn còn cầm một xấp kịch bản chứa đầy ghi chú, làn da trắng như tuyết dưới ánh mặt trời, khuôn mặt mềm mại động lòng người, cảnh tượng trông rất đẹp.