Nhà ta rất nghèo, trong nhà chỉ có ba mẫu ruộng khô, cha ta hầu hạ ba mẫu ruộng kia như hầu hạ tổ tông, nhưng hầu hạ tốt đến mấy, lương thực sản xuất ra hằng năm cũng không đủ lấp đầy bụng mười nhân khẩu trong nhà chúng ta.
Khi ta cùng ông nội trở về Kinh thành, lúc đó là cuối xuân, mưa phùn rả rích. Ông cưỡi trên lưng con lừa già màu xám, tay cầm chiếc ô giấy dầu xanh, là chiếc ô duy nhất của chúng ta. Ta không có cả một chiếc áo tơi, chỉ đội một chiếc nón lá, quần áo đã ướt từ lâu.
(Văn án)
Vào mùa xuân, gió xuân mang theo cái lạnh rét buốt của núi non.
Hoàng đế còn nhỏ, Đại tư mã Yến Ôn nắm giữ toàn bộ quyền lực triều đình.
Nghe đồn rằng Đại tư mã chính là khách trong màn của Hoàng thái hậu.
1.
Đại lang Bùi gia đích thân đến bàn bạc cùng a thúc, đợi đến khi bàn chuyện xong, ta liền sai A Đào đi nghe ngóng.
Lúc nàng trở về, khuôn mặt sinh ra tròn đầy như trăng rằm, chiếc mũi cùng đôi mắt nhỏ xinh lúc này lại nhăn nhó, ánh mắt cũng thẫn thờ hẳn ra.
1.
Trời đã vào tháng Chạp, thời tiết ẩm ướt, lạnh lẽo, dường như ngày nào cũng có mưa.
Bầu trời u ám một màu, ngày sáng cũng như đêm đen khiến lòng người cũng trở nên sầu muộn.
Thủy Sinh lặng lẽ vén khăn voan đỏ trên đầu ta.
Thực ra, đó chỉ là một mảnh vải đỏ mà mẹ ta đã cắt ra ngay trước khi bà mất.
Mẹ từng nói rằng bà muốn dùng nó để may cho ta một bộ y phục đỏ, để ta mặc khi xuất giá.