Editor: Vĩ Vĩ
Beta: Ame
Thư Thanh Liễu vừa đi vào đại sảnh công ty giải trí điện ảnh Hoàn Nhạc thì bị nữ tiếp tân gọi lại.
“Tiên sinh, nếu anh đến đây phỏng vấn vị trí vai chính thì buổi phỏng vấn đã kết thúc rồi, lần sau nhớ rõ đến sớm một chút, giám đốc Trần ghét nhất là người không có ý thức về giờ giấc.”
Hồn của Niếp Hành Phong lại thoát ra?
Đùa cái gì chứ, trước khi tiền bồi thường xe được thanh toán hết, cậu sao có thể để chiêu tài miêu xảy ra chuyện gì!?
Không cần biết Niếp Hành Phong lần này chọc phải phiền phức gì, Trương Huyền nhất định phải nhúng tay rồi!
Trăng non như câu, sao sáng dần dần mờ nhạt. Đêm về khuya, cùng là lúc bách tính thường dân đóng cửa nghỉ ngơi, duy chỉ có một gian thuyền hoa trên Nguyên Hồ trong kinh thành vẫn để đèn đuốc sáng trưng, khắp nơi đèn lồng cao thấp, chiếu ánh hồng quang xuống lớp băng mỏng trên mặt hồ.
Edit: Động Bàng Geii
..o0o..
Ấn tượng đầu tiên về Trương Huyền với Niếp Hành Phong mà nói, không phải hai chữ “tồi tệ” là có thể khái quát.