Từ nhỏ Cố Duyên đã cảm thấy cho dù cha mẹ không có ơn nặng như núi với mình nhưng cũng xem như tàm tạm, ông nội càng thương yêu mình hơn, nhưng không ngờ lúc quan trọng vẫn bán đứng mình.