"" Chào cậu, tôi là luật sư của của tiên sinh Lục Hàm Châu, Trình Quân. Lục tiên sinh nhờ tôi đến cùng cậu ký thỏa thuận.""
Trình Quân liếc nhìn nam nhân trước mặt... Không, phải nói là thiếu niên.
"A, tại sao cậu ấy lại đến đây."
"Không phải đến đánh nhau đấy chứ, lần trước bị giáo sư Phó đuổi ra khỏi phòng thí nghiệm, cậu ấy nói mấy ngày nữa sẽ quay lại."
"Tôi thấy không giống lắm, cậu ấy đang cầm cái gì kia? Bánh kem?"
"Mật mã cửa nhà là 993401."
Chúc Xuyên nhìn chằm chằm dòng tin nhắn trên điện thoại di động đã trọn vẹn hai mươi phút, từ mở đầu cái thứ nhất nhà chữ đến cái cuối c*̀ng số lượng 1, hắn cảm thấy đây hết thảy viết hai chữ mẹ nó chói lọi.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Qiezi
Tạ Miên đứng ở cửa sân vận động trống trải, sửng sốt đúng năm phút mới kéo tay một cô gái: “Chào bạn, xin hỏi…”
Edit: Hướng Nhật Quỳ
[1] Nghịch thủy hành châu [逆水行舟]: Chèo thuyền ngược nước. Bơi ngược dòng.
“Ầm!”