Một đêm lạnh lẽo, trong một căn nhà ở vùng ngoại ô. “Oe oe oe...” - Tiếng khóc của trẻ con phá tan màn đêm tĩnh lặng. “Phu nhân, là một vị tiểu thư.” “Vậy sao..” - Giọng nói hơi khàn mang theo chút mệt mỏi cùng một chút..thất vọng.
Trường Genovaletica là một ngôi trường nổi tiếng của Enditold. Không rõ vì sao nổi tiếng, nhưng phần lớn là do học sinh ở nơi này. Một nửa là những người thành công. Một nửa là những người lập dị. Những người bình thường sẽ dần bị đào thải.
Cô và Anh là hàng xóm với nhau Năm cô lên 10. Ba mẹ đã mất vì gặp tai nạn xe cộ. Ba mẹ của anh thấy cô không còn ai thân thích nên đem cô về sống chung. Lúc đấy anh 15 tuổi, là một chàng trai anh tuấn, khôi ngô. Có nụ cười tỏa nắng, ánh mắt ấm áp.
Như thường lệ tôi tỉnh giấc vào gần trưa, bản thân thường phải tăng ca nên tôi chẳng thể nào dậy sớm nổi.