Ánh chiều tà sáng rực rỡ nhạt dần đi, xuyên qua khu rừng rậm rạp có thể mơ hồ nhìn thấy những vì sao phía xa cùng với bóng núi ẩn hiện trong lớp mây mù.
Khi não của Dư An An phục hồi ý thức, phản ứng đầu tiên của cô là không biết bản thân mình còn sống hay đã chết. Cảm nhận được sự đau đớn, cô mở mắt ra, theo sau đó là một tiếng hét xuyên qua khe núi tĩnh lặng.