Chương một: Gặp gỡ "Thiên khung một mảnh mịt mờ Tình trong ý đợi lượn lờ trái ngang Cách biệt mấy khúc trường giang Tâm như đã chết đàng đàng cách xa Đoạn biệt tiễn khúc tình ca Lòng đau như cắt chẳng hề nói ra Hụt hẫng một bước sa đà
Reng… reng… reng… Tiếng chuông báo thức lúc sáu giờ sáng vang lên inh ỏi, Vũ với tay đập vội lên cái chuông báo thức, ngáp dài rồi rời khỏi cái giường ấm áp của mình. Hôm nay là ngày đầu tuần, sắp vào kỳ thi cuối cấp nên Vũ thức rất muộn để học bài.
Trong tầng hầm để xe của tòa nhà Viễn Đông, Lương Vĩnh Khang một bộ lười nhát ngồi dài trên ghế, đảo mắt nhìn lấy từng người đang đi qua lại trước mặt. Đa số nhân viên ở trong tòa nhà này đều là nữ giới, nên Lương Vĩnh Khang nhìn đến vô cùng thích mắt.