Truyện nữ cường là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về nhân vật nữ chính mạnh mẽ, độc lập và có tài năng đặc biệt. Thể loại này thường xoay quanh sự phấn đấu, trưởng thành và hành trình của nhân vật nữ cường trong việc đối mặt với khó khăn và vượt qua thử thách.

Truyện nữ cường thường mô tả những câu chuyện về những cô gái có ý chí kiên cường, sự thông minh, võ nghệ hoặc tài năng đặc biệt. Nhân vật nữ chính trong thể loại này thường không phụ thuộc vào nam chính hay người khác mà tự mình khám phá và phát triển tiềm năng của mình. Họ có khả năng tự bảo vệ, đối mặt với khó khăn và làm thay đổi cuộc sống của mình theo ý muốn.

Truyện nữ cường thường mang đến cho người đọc cảm giác mạnh mẽ, tự tin và cảm hứng. Nó truyền tải thông điệp về sức mạnh và sự đáng khâm phục của nhân vật nữ, khuyến khích người đọc nữ lực và động lực để tự mình vượt qua khó khăn và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Thể loại truyện nữ cường thường thu hút những người đọc yêu thích những câu chuyện về sự mạnh mẽ và sự độc lập của nhân vật nữ. Nó tạo ra một trạng thái tinh thần tích cực và khích lệ, đồng thời thể hiện sự công bằng và phân biệt tích cực về giới trong việc khám phá và phát triển tiềm năng của bản thân. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại nữ cường đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Chiêu Diêu, Cuộc Sống Ở Bắc Tống, Cùng Ta Qua Từng Thế Giới hay Làm Nũng Trong Lòng Anh.

Đối diện ông ta là một cô gái xinh đẹp, và cũng là người mà ông ta vừa nói chuyện. Cô nghe ông ta nói xong, cúi người nhận lệnh: “Vâng.”

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa.

Hạ Nhược Vân đứng yên với đỉnh núi chỗ, hỗn loạn tóc đen cùng trong gió quấn quanh, nàng thanh lãnh ánh mắt đông lạnh trước mặt một đám người. Mà ở đám kia người trung, lại là một người ăn mặc đẹp đẽ quý giá trung niên nam nhân.

Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành.

Dưới mái hiên lãnh cung, Lí Vị Ương đếm được sáu con rận trên mái tóc dài. Hàng năm không tắm rửa, trên người như đang mặc một bộ khôi giáp thật dày, bắt rận trở thành phương pháp duy nhất để nàng giết thời gian.

Trong bóng đêm, Tịch Bạch ngửi thấy mùi nước Ja-ven.

Cô mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt, là vách tường bằng gạch men sứ lạnh như băng ở bệnh viện.

Đột nhiên, cánh tay trái truyền đến cơn đau nhỏ.

Nhưng lúc này tại phòng VVIP trong một khách sạn bảy sao, bầu không khí lại vô cùng nóng bỏng.
“Đau…” Giọng nói nũng nịu của cô gái khiến người khác nghe mà thương tiếc, thân thể cô gái cong lên, trên trán toàn là mồ hôi.

Thời Sênh là một tác giả chuyên đào hố không lấp, “thái giám”* vô số, là loại tác giả mẹ kế chuyên bức hại nam nữ chính điển hình, trong một ngày nắng ấm, mặt trời lên cao rực rỡ, cuối cùng đã hiểu ra một đạo lý…

Đào hố không lấp, sẽ gặp báo ứng.