Trong một nhóm biên kịch nhỏ mà Tạ Chiêu tham gia bỗng nhiên có người phát lì xì một nghìn tệ vào nhóm.Tạ Chiêu vốn đang buồn ngủ vì sửa bản thảo trông thấy thứ đỏ chót trong nhóm thì tinh thần lập tức chấn động.Cô nhanh tay nhanh mắt mở lì xì, cướp được khoản lớn ba trăm năm mươi mốt tệ lẻ tám h
Lệ Lâm Lâm sớm biết hôm nay là một ngày đặc biệt, nhưng phần đặc biệt này có chút ngoài dự đoán của mọi người.
“Này dì, tôi thật sự không phải tiểu tam mà dì tìm.” Lệ Lâm Lâm trốn sau lưng diễn viên đóng vai hoàng tử, trên người vẫn còn mặc trang phục công chúa do khi nãy tập kịch.
Edit: Cải Xanh + Cải Trắng
Sân bay quốc tế thành phố A
Dư Vãn cầm túi sách đi ra khỏi cabin, cô cảm nhận được nhiệt độ đã hạ xuống mấy độ. Cô kéo kéo áo khoác ngoài, lấy điện thoại trong túi ra, khởi động máy, gọi một cuộc cho cô bạn thân Chu Hiểu Ninh.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tháng 6 năm 20X9, tại hà họ Hoắc, thành phố A.
Thời tiết cuối tháng năm có phần nóng bất thường, đồng hồ treo tường phía trên tivi đã điểm bảy giờ, nhưng mặt trời bên ngoài cửa sổ vẫn chưa hoàn toàn xuống núi.
Edit: Sal
Trịnh Bảo Châu lần đầu gặp dì nhỏ Tô Minh Mỹ, là vào dịp Tết năm cô bé sáu tuổi.
Cuối tháng ba, ý xuân nồng nàn.
Nắng sớm xuyên qua mây, rơi trên những cánh hoa đào hồng thắm nở đầy cành, cả thành phố từng chút bừng tỉnh.
Trên chiếc giường lớn mềm mại, Diệp U khẽ nhíu mày, mở mắt, có chút đau đầu.
Sau hai giây, cô lại nhắm mắt.
Chu Đường Đường là nhân viên ban quản lý dịch vụ nhà đất của tiểu khu Dương Quang. Bây giờ là mười hai rưỡi trưa, cô vừa ngồi xuống chuẩn bị xúc miếng cơm.
Chóp mũi nồng nặc mùi thuốc sát trùng gay gắt, đầu óc cũng đau nhức âm ỉ. Hàng mi của Kim Mê động đậy vài lần, sau đó miễn cưỡng mở mắt ra.