"Chết tôi thật rồi..." Dựa lưng vào tường, Bảo Anh khẽ thở ra một hơi thật dài. Đã gần ba tiếng đồng hồ kể từ lúc xuống máy bay, cô vẫn chưa thể nào tìm được đường để về nhà của cô chú mình. Vâng! Đây là cái giá phải trả cho cái lần "kiêu hãnh" của cô mấy ngày trước.
"Anh ấy là hạnh phúc cả đời của tôi..." Một tấm ảnh, một câu chữ, một hạnh phúc vô tình bị lãng quên... "Miyamoto!!"