Tháng 6, nhạn nam càng nhiều, mặt trời càng chói chang, ngoài trời không một gợn gió, hơi nóng quét qua từng tấc đất trong khuôn viên trường.
Trong phòng học, Cố Ly lật giở sách giáo khoa Ngữ Văn, đang phân tích diễn giải cổ văn thì bên cạnh xe nhẹ chạy đường quen ném một mảnh giấy nhỏ qua.
Cô vội…
Ban đầu, tôi đến Côn Sơn để kinh doanh và việc học kết thúc vào thứ 6. Vào thứ bảy, tôi đến Công viên giải trí Tô Châu để chơi rất nhiều và trở về Nam Kinh vào chủ nhật.
Nhưng tôi thức dậy vào sáng thứ bảy và không có đủ tiền, nên tôi nhanh chóng đặt vé tàu trưa rồi thu dọn về Nam Kinh, thường ngày…
Ngoài cửa sổ cây cối, đồng ruộng, thôn trang còn có núi khâu đều đang không ngừng lui về phía sau, mơ hồ thành một bức mau vào mặc phiến, bị khung ở xe lửa khung cửa sổ trong.
Lý Cảnh tựa lưng vào ghế ngồi, mấy ngày liên tiếp đổi xe nhường nàng có chút mệt mỏi.
Tà dương sắp tận, chân trời bị nhuộm…
Ngày cuối cùng của mùa hè năm 2000, khí trời vô cùng oi bức, từng luồng mây đen như mực nghênh ngang chiếm hết không trung khiến người ta gần như không thở nổi, chim chóc sâu bọ bình thường hay kêu rả rích huyên náo đều trốn sạch, trong không khí ngập tràn sự âm trầm khó thở.
Dưới bóng cây, mấy cụ…
Edit by:Kimin
Đây là chiến tranh của hai người
Ở giữa trung tâm trận đấu kịch liệt có hai người đang yên lặng giằng co,không ai cử động,cái cách bọn họ im lặng có vẻ không hợp với chiến trường vốn ngày càng hỗn loạn này lắm nhưng cũng không có ai rảnh rỗi phá vỡ không khí yên lặng này của họ.Tuy…
Nhật ký Hạt Dẻ!
Nhật ký, ngày... tháng... năm...
Hôm nay, tôi đi đón hai bà từ đồn công an phường cùng bố.
Bố cầm vô lăng, dở khóc dở cười nhìn các bà qua gương chiếu hậu. "Nào giờ nhà mình chưa từng có ai gây rối trật tự công cộng cả."
Nội tôi – chính xác là một bà lão đã ngoài tám mươi, vẫn làu…
Trong quán cafe yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ phát ra tiếng ly tách cùng muỗng chạm nhau vang lên giòn giã, Cố Dĩ Nguyên ngồi yên ở chỗ của mình, cô đem vòng tay đã đeo thật lâu tháo xuống, suy nghĩ hồi lâu không nỡ lại mang vào. Sáng sớm nay, cô nhận được điện thoại của bạn gái, chính xác mà nói là…
Tôi có một bí mật, tôi giết bạn trai mình rồi.
Thật ra anh không có làm sai gì cả, chỉ sai ở chỗ anh quá tốt, tốt đến mức khiến tôi luôn cảm thấy bất an.
Bạn trai tôi tên Phỉ Nhược Thanh, người cũng như tên, anh là một người đẹp hiếm thấy.
Anh tựa như một con hồ điệp khó bắt, mỹ lệ, khiến người chú…
"Nói đi, lần này tại sao đánh nhau?"
Lúc Cảnh Từ lấy lại ý thức thì nghe thấy một giọng nam xa lạ.
Cậu mở mắt ra, thấy mình đang đối mặt một đôi mắt to như chuông đồng, trợn lên giận dữ.
Người đàn ông trung niên có vẻ ngoài hung ác đập bàn làm việc vang ầm ầm, tức giận gào to: "Hôm trước mới hứa…