Ban đêm, tại thành phố A giữa dòng người tấp nập qua lại là bóng dáng một cô gái với vẻ ngoài xinh đẹp cô cứ bước đi như người vô hồn không rõ mục đích, hai hàng lệ lăn dài trên má. Chỉ mới cách đây một giờ đồng hồ thôi cô gái vẫn còn cảm thấy vô cùng hạnh phúc nào ngờ đâu người bạn trai cô yêu…
Khiến Thẩm Mộc Tinh do dự lần thứ ba, vẫn quyết định mua lại cái áo khoác hiệu PRich đó, nhưng mà khi cầm tiền đến cửa hàng, thì hai ngàn cái áo khoác đó đã bị mua hết. Hàng hiệu chết tiệt. Thẩm Mộc Tinh oán hận nghĩ. Từ bên trong cửa hàng đi ra, có một cô gái cầm một quyển sổ nhỏ đuổi theo cô,…
Máy bay bất đầu cất cánh, bay qua từng đợt mây lên cao dần cao dần và khuất dần với mặt đất. Lâm Vân Du ngồi trên hàng ghế Vip của máy bay khẽ đưa mắt nhìn ra ngoài, bên dưới cô là một cái thùng đá trong vô cùng kì lạ. -Trong đó là gì vậy, cháu? Một ông bác kế bên khẽ hỏi, từ lúc lên máy bay ông cứ…
Năm nay tôi 22 tuổi, làm chức thư ký nhỏ trong công ty. Đến bây giờ vẫn chưa có người yêu, không phải là không có người theo đuổi mà là tôi không muốn. Nói sao nhỉ, đôi khi ế vẫn tốt hơn mà, tự do tự tại không phải nói mấy từ sến rện người. Ai hỏi tôi đều nói thế đấy! nhưng thật ra trong lòng tôi…
Đinh Húc trở lại thuở học sơ trung, cầm mấy trăm tệ nhặt một con trung khuyển từ trại giáo dưỡng về nhà. Lần này, hắn muốn nhìn người này cho thật kỹ, dạy người này lại một lần  từ gốc đến ngọn, thay đổi triệt để, làm một người tốt. Hắn cứu người khác, cũng là cứu chính bản thân mình, bù đắp toàn…
Nàng mãi đuổi theo một bóng hình đã tan biến khỏi thế gian này mà hủy đi cả hạnh phúc của chính mình. Giờ nơi đây, bốn phía trang hoàng uy nghiêm, cờ hoa tung bay trong gió, cung nhân ngàn người, quan lại toàn triều, vũ nhạc vang dội bên tai... Thật náo nhiệt, thật đáng mong chờ. Nàng rời kiệu lớn…
Vùng núi U Minh, mây trắng lượn lờ. Kiếm khí bay lượn lóe sáng ngập trời. Một người mặc áo xanh đang múa kiếm, cánh tay áo rộng phất phới, giống như cánh chim bay lượn. Mái tóc dài chỉ đơn giản cài chiếc trâm ngọc tung bay trong gió. Giữa mi tâm là một điểm chu sa đỏ thẫm. Liễu Khanh Nhan dùng tay…
Mấy ngày này mưa tầm tã không nghỉ, không khí lúc nào cũng ẩm ướt, mặc dù ta chỉ là một trạch nam suốt ngày ru rú trong nhà ôm laptop nhưng vẫn cảm thấy phi thường khó chịu, bổn giáo chủ ghét nhất trời mưa. Các MM khoan hãy cười, đây là hiện đại văn, ta đảm bảo là hiện đại văn, còn về phần xưng hô…
Dưới ánh đèn mờ nhạt, trong căn phòng rộng rãi mà lạnh lẽo. Ngoài cửa sổ đổ mưa to, nơi này là tầng thứ hai mươi tám, một người đứng bên cạnh cửa sổ sát đất nhìn ánh đèn neon lấp lánh bên ngoài. Đủ mọi màu sắc, xa hoa mà đồi trụy, nhưng lại hấp dẫn mọi người mê say trầm luân vào nó. Rất nhiều cám…