Trên đường lớn, một cô gái hối hả đuổi theo chuyến xe buýt cuối cùng trong ngày, dùng hết sức vẫy tay ra hiệu cho tài xế chờ mình, nhưng rốt cuộc cô vẫn bị bỏ lại.
Cô gái này tên là Vân Mộng, một sinh viên năm cuối đang nỗ lực phấn đấu ở thành phố hỗn tạp.
Vì để tiết kiệm tiền, cô tự đặt ra quy…
Cốc cốc...
"Tiên sinh...!Tôi mang canh giải rượu đến cho ngài."
Hạ Mễ Chúc tay bưng bát canh còn bốc khói, vừa gõ cửa vừa ngập ngừng đối với người bên trong nói.
"Tiên sinh...?"
Đợi một lúc cậu vẫn không nghe được tiếng đáp lại, Hạ Mễ Chúc quyết tâm: "Tiên sinh, tôi vào nhé."
Cạch.
Cánh cửa phòng…
“Tô Tiêm Tiêm?!”
Một cái dễ nghe đến cực điểm, nhưng là mang theo áp lực ẩn nhẫn tức giận thanh âm, ở tô ngàn ngàn bên tai vang lên.
Kia thấp thấp thanh âm, tuy rằng nghe không quá rõ ràng, nhưng như cũ có thể phân biệt ra tới là cái cực hảo nghe ngự tỷ âm.
Làm Tô Tiêm Tiêm lỗ tai thoải mái cực kỳ…
Hạ Noãn, phú bà Bắc Kinh, người đẹp, tiền nhiều, đem lòng thầm thương bông hoa kiêu ngạo của Học Viện Cảnh Sát - Giang Dẫn Xuyên.
Sau một tháng lạt mềm buộc chặt không đem lại hiệu quả, cô sốt ruột thuê người b.ắ.t anh về...
"Bên ngoài đều là người của em, anh chạy đằng trời."
Người đàn ông ngồi…
Hoàng hôn buông xuống, ánh đèn neon sáng chói rực rỡ khắp con đường, từng chùm ánh sáng xâu lại với nhau thành hàng dài vô tận, hòa vào ánh trăng trong veo.
Cục cảnh sát thành phố A.
Sau hai ngày thức đêm bắt tội phạm bắt cóc trẻ em, đám cảnh sát trẻ không vội về nhà ngủ bù, túm tụm lại trong căn…
Du lịch nói đi là đi, vẫn chưa thể khiến cho tâm tình Mộc Tuyên Dư trở nên tốt hơn.
Đặc biệt là lúc này.
“Vì sao cô lại đi du lịch một mình?” Cô gái mở to hai mắt, trong ánh mắt có ý hỏi dò, đồng thời cũng có xem xét.
Thấy Mộc Tuyên Dư im lặng, vì thế trong lòng cô gái đã rõ ràng, mở miệng: “Chắc…
1.
Bố tôi tức giận muốn đi tìm tôi nhưng mới vừa đi được vài bước thì ông dừng lại.
Bởi vì có một nhóm khách hàng đang đến gian hàng mua bánh.
Vừa chửi, ông ta vừa ném chổi xuống chào khách.
Sau khi ông ta bán hàng cho khách xong, ông ta đã quên tôi rồi.
Tôi thấy người đi bộ trên đường ngày càng ít…
1.
Trước ngày đại hôn, ta ngồi bên cửa sổ một mình.
Bên ngoài có mang máng tiếng chuyện trò của tỳ nữ.
"Vinh An công chúa đáng thương quá, thấy bảo hai chân của Phó Thần không chữa được, cả người không nhanh nhẹn. Công chúa gả qua đó, khác gì ở góa đâu."
“Cho dù hiện tại công chúa không được sủng…
Lúc họp lớp với bạn học cũ, Kỷ Dương gắp nấm vào chén tôi, cười nói: “Hàm Ấu, món nấm em gọi này.”
“Nướng hơi cháy tí, vừa hay...”
Hắn bỏ dở câu nói, động tác khựng lại giữa không trung.
Tôi cúi đầu, chậm rãi nhai nuốt đồ ăn trong miệng, không nói gì, cũng không nhìn hắn.
Tôi không có gọi món nấm.…