Vào ngày khai giảng, trong ký túc xá mở một bữa tiệc trà nhỏ. Hoa khôi của trường: “Gia đình mình sống trong một căn biệt thự rộng 300 mét vuông ở Bắc Kinh.” Những người khác “Ồ” lên một cách đầy kinh ngạc. Khi mọi người hỏi đến tôi, tôi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhà mình thì tự xây.” Trong ký túc…
Thời đại học, tôi và Trình Mặc là một cặp đôi chuẩn mực người người hâm mộ. Chúng tôi quen biết từ rất sớm, ngày khai giảng đầu tiên, lúc tập hợp đã đứng chung một chỗ, anh ta nhìn tôi, cười tủm tỉm hỏi tôi tên gì. Khi đó Trình Mặc 18 tuổi, tôi cũng 18 tuổi, sạch sẽ như hai giọt sương buổi ban mai…
Sau khi mất trí nhớ, chồng cũ điên cuồng gọi điện thoại cho tôi: "Vợ à, sao em còn chưa đến thăm anh vậy?" Tình đầu bạch liên hoa nói lời thâm tình với anh: "Đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh mà." Chồng cũ nhanh chóng nổi giận: "Cô giả vờ cho ai xem? Túi rác cũng không chứa nổi cô nữa." "Mau cút đi!…
Tôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết.  Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi…
1 Ta với bạn thân - Giang Ninh hẹn nhau đi leo núi, ai ngờ mưa to đột ngột trút xuống, đường núi trơn trượt, Giang Ninh không cẩn thận té lăn xuống triền núi, lúc té còn túm lấy ta theo bản năng. Vì thế…… hai đứa ta chết chùm. Tỉnh lại lần nữa thì đã xuyên không rồi. Bây giờ, ta đang quỳ gối trên…
Chân như bị gắn tạ, Cô cứ thế trơ mắt nhìn Điềm Thuỵ bị chiếc xe SUV đâm trúng. Sơ Tình vội chạy lại hét lên một tiếng, mọi người xung quanh cũng vây lại. Cô lục tung giỏ xách để lấy chiếc điện thoại. Run rẩy bấm gọi cho đội cứu hộ, nước mắt trực trào. “Alo, ở trên đường số 10 có người bị tông xe,…
Chín giờ tối, thính phòng sang trọng được xây dựng theo lối cổ điển được lấp đầy với một ngàn người, tiếng đàn Cello du dương theo từng nốt nhạc. Trên trọng tâm sân khấu, cô gái với mái tóc xoăn cài hoa trắng, diện trên mình bộ váy dài màu xanh biển nhạt, từng ngón tay mềm mại uyển chuyển kéo đàn.…
Trong màn đêm tĩnh mịch, hơi lạnh từ biển lớn không ngừng thổi vào đất liền, hòa cùng không khí lúc nửa đêm càng thêm phần lạnh lẽo. Tại bến cảng, dưới ánh đèn mờ tối, khắp nơi đều là người canh gác qua lại, trên tay ai nấy đều cầm theo vũ khí hạng nặng. Đúng ba mươi phút sau, tiếng máy nổ từ xa…
Trịnh Minh Tâm bước ra từ cửa hàng tiện lợi với một túi đồ ăn trên tay, nàng đi bộ về phòng trọ của mình cách cửa hàng không xa, bầu trời 7h tối với những ánh đèn xanh vàng trên phố. Thành phố càng lúc càng nhộn nhịp hơn khi đêm về, hôm nay gió lạnh, nàng khoác một chiếc áo lông dày cũng phải rùng…