Tôi là Dư Dạ, là một kẻ chuyên trang điểm cho xác chết, theo như mọi người thường gọi đó là thợ trang điểm, và đương nhiên khách hàng của tôi chính là người ch.ết. Vì công việc của tôi là tiễn đưa mấy vị khách đặc biệt này đoạn đường cuối một cách xinh đẹp, có thể diện nhất. Bởi vì bản mệnh là Đại…
Ăn uống linh đình, mất hết cả hứng. Thẩm Hi không biết mình đã phải từ chối khéo bao nhiêu cô gái tự đưa tới cửa, rốt cuộc lấy ra điện thoại di động trong túi. Nhìn ngắm một hồi vậy mà hắn lại không cẩn thận ấn gọi dãy số liên lạc duy nhất kia. "Chuyện gì?". Rất nhanh, âm thanh theo dự đoán liền…
1 Sau tiết tự học buổi tối, lúc trở về ký túc xá, tôi đi ngang qua một đôi tình nhân. Nam sinh ôm nữ sinh vừa xoay vòng vừa hôn hít, tôi đi ngang qua, bị bọn họ một cước đá vào bồn hoa. Cả người tôi nhào tới trên người một nam sinh bên bồn hoa, dùng tư thế cực kỳ quỷ dị hôn anh ta. Tôi bị sặc một…
Hôm nay là 30 Tết, là đêm nhà nhà đều đoàn viên, không biết vì sao một căn nhà cũ dưới quê lại xảy ra hỏa hoạn. Ngọn lửa hung dữ nuốt chửng lấy cả căn nhà, ở khu vực phòng khách đã bùng cháy dữ dội, cột nhà cũng tí tách tiếng lửa, mảnh vỡ liên tục rơi xuống. Mấy chục người nằm ở chân bàn trong…
Lúc hiệu trưởng, chủ nhiệm lớp, chủ nhiệm khoa các cấp cùng một nhóm người dũng mãnh xông vào kí túc nữ số 308, Tạ Nhu đang cùng với bạn cùng phòng A Xuân cuộn tròn ngủ trưa trong ổ chăn ấm áp. Bên ngoài mưa to tầm tã, hạt mưa dày đặc rơi trên lá cây, rào rào rung động. Cách đó không xa là mây đen…
“Thành phố Ngô Minh của chúng tôi tuy không ngựa xe như nước được bằng thành phố lớn, nhưng cũng coi là non xanh nước biếc, không khí trong lành. Tiểu Thẩm à, cậu cứ yên tâm làm tiếp ở đây, có khó khăn hay yêu cầu gì trong công việc có thể nói với chúng tôi.” Đỗ Trọng Hải uống một ngụm trà, cười…
"Này, Cố Nhiên, dậy nhanh còn đi học!" Tôi nửa mê nửa tỉnh, lẩm bẩm mấy tiếng: "Ôi, đừng ầm ĩ nữa ~" Người đang đứng dưới giường gọi tôi im lặng ba giây, rồi phá lên cười kinh thiên động địa. "Ha ha ha ha, Cố Nhiên, cmn giọng cậu yểu điệu như vậy để làm gì!" Vì tiếng cười này của cậu ta mà tôi tỉnh…
Ngày hè thời tiết nóng nực, trời tối muộn, sau bảy giờ, người dân thôn Song Khê mới lục tục về thôn, trả cuốc và nông cụ về kho, chuẩn bị về nhà tắm rửa rồi ăn cơm. Chỉ là hôm nay hơi khác thường. Trước đây, đến tầm giờ này, ống khói mỗi nhà đều lảng bảng những vòng khói, nhưng lúc này lại chỉ có…
1 giờ sáng, đường Tây Giác. Trong những căn nhà tự xây kiểu cũ chằng chịt xen kẽ có mấy ngọn đèn đường lờ mờ, vì đường dây kém nên thỉnh thoảng chớp tắt vài lần, rồi tiếp tục chiếu sáng một cách cố chấp trên nền xi măng. Đường Tây Giác này là một khu vực "cũ nát" được xây dựng vào thập niên 90, nó…