Gần đây Chử Tiểu Du thường trong tình trạng mơ mơ màng màng, hay ngủ gật. Tối hôm qua, Trịnh Tranh đi công tác trở về lập tức đến “Lồng Vàng” thăm cậu. Có lẽ là tâm tình Trịnh Tranh khá tốt, “tiểu biệt thắng tân hôn” mà đem cậu lăn giường. Chử Tiểu Du từ khi bị bao dưỡng đến giờ chưa hưởng thụ qua…
Đêm khuya. Trong một căn phòng bao nhỏ của hộp đêm, một cô gái ngồi trên ghế xô pha, nhìn người đàn ông đang nằm thẳng cẳng trước mặt cả 5 phút đồng hồ. "Chị à........" Có lẽ A Cát tưởng cô đã ngủ gục mất, thì thầm vào tai nhắc cô. Người nằm trước mặt, mặt mũi bầm sưng nhìn không ra bộ dạng nữa,…
ĐÔI NÉT VỀ NGỌC MÔN QUAN (tác phẩm có bối cảnh ở đây, hơn nữa mình rất thích Ngọc Môn quan nên trong lúc tìm hiểu về nó thì tiện thể đăng lên luôn) Ngọc Môn quan Ngọc Môn quan hay đèo Ngọc Môn(Tiếng Trung phồn thể: 玉门关; Tiếng Trung giản thể: 玉門關; bính âm: Yumen Guan) là tên của một con đèo nằm ở…
Giữa hè, tại khu nhà trọ. Quạt thổi phần phật, Diệp Tử giống như thường ngày, ngồi vắt chân trước máy tính chơi game, dạo quanh diễn đàn, tụ tập tán nhảm. Bởi vì một cơ hội ngẫu nhiên, anh hưng phấn bừng bừng mà tranh luận xôm tụ, lướt xem thử mấy đoạn tán gẫu phía trên. Sau đó, anh nhìn thấy một…
Ếch: Chương 1 và 2 hơi dài dòng, tác giả đem bao nhiêu nhân vật chính phụ gì lôi ra hết hay sao á, hơi lan man, ráng qua 2 con trăng này sẽ thấy cả bầu trời moe moe cutoe:)) các bạn phải ráng đọc qua 4 chương đầu chứ thiếu kiên trì là sẽ bỏ lỡ cả một câu chuyện ý nghĩa đằng sau đấy, hic hic ko phải…
Gió đêm hiu quạnh, quét qua một ngôi miếu nhỏ rách nát. "Cung Dĩ Mạt, ngươi còn muốn trốn đi đâu?" Một giọng nói trầm khàn mà lạnh như băng truyền đến, vốn dĩ nghe rất quyến rũ, nhưng lại giống như vướng phải hạt cát trong cổ họng, âm thanh phát ra lợn cợn trái lại làm người ta có chút cảm thấy…
Xích Huyền đại lục, Thanh Vân thành, đại sảnh Đường gia. "Bây giờ, tu vi Đại tiểu thư mất hết, sau này làm sao có thể tiếp quản ám vệ Đường gia? Trở thành thiếu chủ Đường gia được?" Vị lão giả ngồi đầu ở bên trái than một tiếng, nhìn chủ vị gia chủ, nói: "Gia chủ, xem như mấy lão chúng tôi cố gắng…
Lục Du Y còn nhớ rõ lần đầu bản thân nhìn thấy Cố Tử Húc ngày ấy, trong không khí tràn ngập hơi thở khô ráo của cây cỏ vào ban trưa, cô và bạn cùng phòng cùng nhau tới căn tin, hôm đó, mặt trời như đắc ý khoe khoang những tia nắng vô cùng chói mắt. Đôi mắt cô vì nắng mà híp lại, tay khẽ đưa lên che…
"Bịch!"Trong phòng giam lạnh lẽo, Quý Noãn không đứng dậy, ngẩng đầu nhìn tên quản giáo đứng ở cửa phòng ném phần cơm nguội ngắt xuống đất."Giả vờ thanh cao gì chứ? Cóăn hay không!"Tên quản giáo thò chân qua cửa phòng, giẫm mạnh vài cái xuống phần cơm dưới đất.Hắn nghe nói ả Quý Noãn này cốý sát…