1.
“Ai vặt hết gai cây xương rồng của tôi?”
Hình ảnh đính kèm là một chậu xương rồng trụi gai.
Sau khi tiện tay lướt tới “lệnh truy nã” trên diễn đàn trường, tôi như cá chép lộn người, từ kẻ đang hấp hối trên giường bệnh bật dậy.
Hôm qua tôi vừa đi vừa chửi tên sở khanh khốn kiếp qua điện thoại.…
1
Hai giờ rưỡi sáng, trên mặt tôi đã có 2 quầng thâm đen to như mắt gấu trúc, tôi gửi luận văn sang cho Cố Yến.
Nhìn dòng chữ "Gửi đi thành công", tôi thở phào nhẹ nhõm, mệt mỏi bò từ trên ghế xuống giường, chuẩn bị làm một giấc thật ngon.
Để hoàn thành bài luận này, mấy hôm nay ngày nào tôi cũng…
1,
Một ngày nọ, khi tôi còn đang học THCS, Yến Hoài Thu xuất hiện trước cổng trường tôi.
“Tiết Niệm.”
Anh ấy nhìn tôi rồi gọi tên tôi.
Anh ấy đẹp trai đến nỗi tôi đỏ mặt, đôi tay nhỏ bé khẩn trương nắm chặt quai cặp.
Tôi ngẩng đầu hỏi anh ấy: “Anh trai, anh là ai?”
“Từ nay phải gọi là chú nhỏ.”
Yến…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đêm Hạ.
Tiếng ho khan đứt quãng từ bên trong màn truyền ra, kèm theo đó là tiếng thở dốc yếu ớt. Một lúc sau, tiếng ho khan mới dần dần ngừng lại, tiếp…
1.
Xe của Phó Yên Chu vừa dừng hẳn, cửa sổ xe bên cạnh ghế phụ lái đã bị hạ xuống, một người yểu điệu nở nụ cười xấu hổ với tôi:
"Chị Tinh Nhiễm, ngại quá ạ, em hơi say xe nên phải ngồi ở ghế phụ lái, tay em mở cửa xe vẫn còn cứng đờ luôn này."
"Không sao đâu, chị Tinh Nhiễm của em hào phóng lắm,…
1.
“Trình Hâm! Mày làm gì đây?” (程歆 Hâm trong hâm mộ).
Khi bạn cùng phòng cuống cuồng chạy tới tìm tôi thì tôi mới thức dậy sau một giấc ngủ ngon hiếm hoi.
“Chuyện gì?”
Tô Tô đưa điện thoại ra trước mặt tôi, mặt kinh hoàng: “Mày tự coi đi.”
Tôi cầm lên xem, một bức ảnh được bình luận sôi nổi trên “…
1
Đêm khuya, đại thúc Hồ Từ đã nhận nuôi tôi bảy năm nay kéo tôi ôm vào trong ngực, giọng nói nhỏ nhẹ ôn tồn phát ra trong bầu không khí kiềm diễm.
Tôi kích động muốn chết,
Nhưng lúc tôi vô tình ngẩng đầu lên lại đột nhiên đối diện với một đôi mắt màu vàng nâu đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt…
1
“Không ngờ Hứa Thức Sơ là người đầu tiên kết hôn.”
“Trước kia quả thực cô ấy rất ngoan ngoãn, nhưng từng bị vứt bỏ, có người lấy là may rồi.”
Tôi siết chặt thiệp mời, làm lơ những tiếng thì thầm đó.
“Tháng sau mình sẽ kết hôn, hoan nghênh mọi người đến tham dự.”
Từ đầu đến cuối, ánh mặt âm u kia…
Ra kim quang, Chu Nghị một mặt hưng phấn nhìn lấy màn ảnh máy vi tính, mà về sau, xuất hiện một cái nhân vật."Ta gọi Thất Thất, là cái cương thi."Chu Nghị: ". . ." Ta tiểu giữ gốc a!Gian phòng bên trong truyền ra "Vui vẻ" gọi tiếng.Cuồng loạn nửa ngày rốt cuộc bình tĩnh trở lại Chu Nghị nhìn lấy…