*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngày mười ba tháng tư, bầu trời trong xanh không một gợn mây. Lúc này nếu có người nhàm chán lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, có lẽ sẽ để ý thấy cảnh tượng kỳ quái bên ngoài tòa…
Tháng Tám ở phương nam, trời đang vào lúc nóng nhất, ve kêu ầm ĩ, tầng mây trắng noãn như hình ảnh bất động trên một tấm vải vẽ màu xanh thẳm, không hề di chuyển chút nào. Không có gió, nhiệt độ cao đến thái quá, đường phố vốn nhộn nhịp cũng vắng vẻ hơn thường ngày. Trên chiếc taxi đi thẳng một…
“Tháng tư khắp chốn hương tàn, mà chùa trên núi đào tràn nở hoa.”  (bản dịch của Nguyen gia Dinh) Ngoại ô phía Bắc kinh thành hoa đào nở rộ trên chùa Chiêu Hóa, điều này càng khiến cho ngôi chùa trong núi sâu này chẳng khác nào chốn thần tiên ở hạ giới, người nghe tiếng tăm đến đây ngắm hoa có…
Đầu Thu, ven con suối ở làng họ Giang. Vân Phiên Phiên mở mắt ra, trời xanh ngăn ngắt một màu. Cô phát hiện mình đang nằm bên bờ suối, nửa người ngâm trong dòng nước lạnh băng. Áo quần ướt đẫm, dính nhớp trên người cô. Đầu nặng nề váng vất. Vân Phiên Phiên ôm cái đầu đau đớn, chậm rãi ngồi dậy,…
Ngày Lâm Giác Hiểu tới đón Chu Kính Dã, trời đổ cơn mưa bão, cái nắng hè oi ả bị nước mưa xối dội cho tan xong vẫn tụ lại, hơi nóng gay gắt chuyển thành nóng ẩm, cảm giác cứ như đang trong một căn phòng ẩm thấp. Lâm Giác Hiểu mở bung chiếc ô màu đen, đứng bên xe ô tô nhãn hiệu bình dân mà anh…
Ở hậu trường buổi lễ trao giải, Trần Trác và Tống Lãng Huy khó mà tránh được việc giáp mặt nhau trên lối hành lang chật hẹp. Trợ lý Giả An An mới theo Trần Trác không lâu, không hề hay biết tí gì về những chuyện xưa cũ. “Lính mới” không rành đạo lý đối nhân xử thế, bao nhiêu cảm xúc đều phơi hết ra…
Hôm đó hai mươi chín Tết, Ngô Đình Phương lái xe đến Viên Gia Dũng để lấy đèn. Hiện giờ trên trấn chỉ còn lại lác đác vài thợ làm đèn, muốn mua đèn cho kịp treo tháng giêng thì phải đặt trước đến vài tháng. Những đứa bé sinh cuối năm thì chưa chắc đã đặt kịp. Ở cái trấn này, mỗi năm có đến cả ngàn…
Thẩm Thứ không thể tưởng tượng được, nhìn khung cảnh xa lạ trước mắt. Bức tường đối diện treo một màn hình TV LCD màu đen, rèm cửa trắng tinh che khuất ánh sáng bên ngoài, chỉ có một ngọn đèn đầu giường chiếu sáng cả căn phòng tối mờ làm người ta không thể phán đoán được thời gian chính xác. Thế…
Cuối tháng 11, thành phố Tứ Xuyên khá lạnh, đặc biệt là về đêm, gió rít liên tục. Một con kênh đào chia tách khu phố cổ và khu đô thị mới, hai bên bờ đều đèn đóm sáng trưng nhưng lại có khác biệt. Khu đô thị mới có khá đông dân cư, phóng tấm mắt ra là nhà cửa san sát, khu vực hoang vu mấy năm trước…