Gió xuân thổi đến, khắp các núi đồi của thành phố S đều là hoa đào.
Sau khi chuông tan học vang lên, Tô Vũ Nịnh đeo cặp sách màu hồng nhạt lên vai cất bước chạy ra bên ngoài phòng học. Trương Chí Phàm vội vàng thu thập sách vở, chạy ra ngoài nhìn quanh bốn phía một lượt, cô gái điên khùng tinh quái…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Phi Phi
Beta: Kei
Trời xanh vạn dặm, không khí thanh mát trong lành.
Trong một tiệm đồ cổ giữa kinh thành.
Ông chủ lết thân hình mập mạp đích thân tiếp đãi khách ghé…
Sau cơn mưa giữa trưa, không khí mang theo mùi tanh ẩm ướt, trên mặt đất lưu lại một chút nước đọng, trong lúc đi khó tránh khỏi dính ướt đế giày.
Thiệu Ly kéo cao cổ áo ngăn cản gió lạnh đầu thu lọt vào, khí trời gay go này không thích hợp đi chậm, nhưng cậu chỉ muốn bước đi một cách thong dong,…
Link PHC
https://www.facebook.com/PhuongHoanCa/posts/642531243677194?__cft__[0]=AZWcGe11E6vF6Y0HnlDE_iyaR26Ks...
Link Full
https://truyenfull.vn/truc-ma-vi-phu/
Em gửi ạ“Phương Vũ, cô nói xem, cô tự nói thử xem, tuồng kịch này diễn bao nhiêu lần rồi? Kỹ năng diễn xuất kém thì cũng thôi đi, lời…
Edit: Simi
Năm mười bốn tuổi, tôi từng nghĩ sau này mình sẽ trở thành bác sĩ hoặc là một nhà sinh vật học. Tôi đột ngột nảy ra ý tưởng này không phải là không có nguyên nhân, nhưng cũng chẳng phải vì mục tiêu quang minh chính đại “muốn cống hiến cho nhân loại” hay “hiến thân cho khoa học” gì cả.…
Thành phố Bắc, tháng bảy, nhiệt độ ngoài trời lúc này là 38 độ.
Nhiệt độ như thế này đã kéo dài liên tục được nửa tháng nay.
Một tia hơi nước ẩm ướt cuối cùng ở trong không khí cũng đã bị ánh mặt trời làm bốc hơi hết sạch.
Dưới cái nắng như thiêu như đốt, mặt đường trải nhựa dường như bốc lên hơi…
Sắc mặt Chử Khanh tái nhợt, cây bút trong tay gần như bị ngón tay bóp nát, các khớp ngón tay cũng bị áp lực đến mức trắng lên, thứ trước mặt cô không phải trò chơi mà là một tờ giấy đăng ký kết hôn, cô sắp phải kết hôn với một người đàn ông xa lạ, đương nhiên cuộc hôn nhân này chỉ là bất đắc dĩ…
Edit: Mưa
———
Lúc Phó Văn Thiện tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của hắn là khát.
Rèm cửa trong phòng kéo kín mít, ánh đèn đầu giường sáng ngời chiếu xuống khiến hắn vô thức nheo mắt lại, không phân biệt được bây giờ là ngày hay đêm.
Hắn nghĩ mình đang ở nhà nên vươn tay định lấy điện thoại trên tủ đầu…
1.
Khi Thác Bạt Lộ đến, ta vừa mới tắm xong.
Cung nhân lập tức lui ra ngoài, ta ngoan ngoãn tiến lên cởi y phục của hắn. Trên người hắn có mùi rượu quen thuộc, đó là cống phẩm hàng năm mà chúng vừa được gửi đến từ Nam Đường.
Ta cũng là cống phẩm cũ, đã được gửi đến ba năm trước.
Khi đó, năm ngàn nữ…