Editor: Đậu
“Chị ơi, em đói quá….”
Chu Tuệ cúi đầu nhìn em gái trong lòng mình, thân hình nhỏ bé không còn sức lực ấy làm ổ trong vòng tay của cô không chút động đậy, đôi mắt nhắm chặt, đôi môi trắng bệch, giọng nói vô cùng yếu ớt.
Đã hai ngày trôi qua bọn họ chưa được ăn chút gì, cứ tiếp tục thế…
Ngọn đèn trong câu lạc bộ không ngừng biến đổi chiếu lên đám người, những gương mặt mơ hồ biến ảo, làm nổi bật biểu tình của các cậu bé đã được huấn luyện thành thục, mỗi người mỗi vẻ.
Nếu đặt trong mỗi một vũ trường, những thiếu niên này nhất định là những ngôi sao sáng nhất, lúc này họ lại đang…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngọc Đào cảm thấy cuộc sống của mình thật quá trắc trở, vốn dĩ cô định xuống núi đi tìm hội chị em bạn dì để nói chuyện tu tiên, nhưng ai biết nửa đường lại bị một đám đạo sĩ…
Sở Nhược Đình tỉnh lại sau một hồi hỗn loạn.
Nàng chật vật ngồi dậy, đỡ lấy cái trán như muốn nứt ra, đảo mắt nhìn xung quanh. Lúc này nàng mới nhận ra mình đang trong một mảnh rừng rậm xanh um.
Ánh nắng chiều hắt xuống, xuyên thấu qua từng kẽ lá, hạ xuống từng vệt quang ảnh loang lổ. Mà phía trước…
Tháng chín, khai giảng năm học mới, khối 12 trường Trung học số 2 Hàng Châu tiến hành phân lớp lần cuối cùng.
Đoạn Di kéo bàn từ đầu lớp về cuối lớp, dường như vẫn chưa hoàn hồn sau cơn chấn động cực lớn kia.
Hai ngày trước, cậu trở về thời cấp 3.
Cậu xuyên không rồi, nói chính xác là, xuyên không…
Ta c.h.ế.t vào một ngày tuyết rơi.
Vốn dĩ có thể cầm cự đến mùa xuân năm sau, nhưng Sở Hành lại không thể chờ đợi thêm nữa.
Lưỡi d.a.o găm từng tấc, từng tấc xuyên qua lồng ngực ta, máu tươi chảy ướt đẫm cả chiếc giường.
Hắn vẫn chưa hết hận.
Hắn xoay tay cầm, để lưỡi d.a.o lạnh buốt xới tung máu…
Dưới chân núi Vân Vụ, đình Biệt Ly.
Có một tấm bia của núi Vân Vụ bên cạnh các gian hàng, phía sau tấm bia là con đường duy nhất dẫn lên núi. Chủ nhân của núi Vân Vụ là một thần y nổi tiếng trên giang hồ, ông ta cũng nổi tiếng là một quái nhân. Mọi người không biết lão đến từ đâu, tên họ là gì,…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vào lần đầu tiên Mễ Nhạc gặp Đồng Dật mới phát hiện, hóa ra bản thân đối với người mới gặp lần đầu lại có thể chán ghét đến mức hận không thể giết đối phương.
*
Ban đêm.…
Ta bán bánh thịt ở nơi biên ải xa xôi.
Vỏ bánh mềm mại, nhân thịt thơm lừng, má lúm đồng tiền của Tam Nương ta còn sắc hơn cả d.a.o mổ thịt.
Tam Nương ta một tay cầm dao, một tay chống nạnh, chẳng hề e dè trước đám heo dê.
Bánh mới ra lò, thịt heo vừa mổ xong, mười đồng một chiếc, chưa đến trưa đã…