"Nhâm tổng! Nhâm tổng!" - Đặng Lương hai ba bước gộp làm một, phía sau hắn là một cô gái xinh đẹp, cản lại Nhậm Xuyên chỗ lối ra khỏi tiệc rượu, "Tôi giới thiệu cho cậu con gái tôi, cao 165cm, nặng 45kg, số đo ba vòng 96 - 54 - 68, tốt nghiệp đại học ở Chicago..." Nhậm Xuyên xoay người, một thân âu…
Khi cha đến lột áo cưới của ta, hai mắt sáng quắc, cười vừa mơ hồ vừa dữ tợn. "Ngọc Lan à, cha mơ thấy Bồ Tát. Chỉ cần chúng ta giúp người đi lấy kinh một chút, phú quý thần tiên sẽ dễ như trở bàn tay. Muội muội con bát tự yếu, không chịu nổi phúc phận lớn lao này, hôm nay cứ để muội muội thay con…
Kiếp trước, Diệp Uẩn Ninh bị tức giận đến chết. Cô cứ nghĩ rằng Trần Diệp là người đáng tin nhưng cô đã nhầm. Bọn họ bên nhau từ những ngày thơ dại và đã yêu nhau nhiều năm, cô cùng anh ta chịu đựng gian khổ, khởi nghiệp từ con số 0, nhìn anh ta công thành danh toại, vậy mà chỉ trong chớp mắt, cô…
Trăng mờ nhạt, gió rét gào thét. Trên sa mạc mênh mông, một chiếc xe tải đang lao nhanh. Thùng xe chở bảy tám người, ai nấy đều mặt mày phờ phạc, thân thể nẩy lên theo từng nhịp xóc của bánh xe. Chuyến đi tìm kiếm vật tư lần này của họ thật xui xẻo, vô tình gặp phải dị thú tấn công. Sau một hồi c.h…
Lúc Vệ Sách đến hủy hôn, ta đang may áo cưới. Tay phải vừa bị kim đâm vào, máu chảy ra, Vệ Sách lại không nhìn thấy một cái. Khuôn mặt hắn lạnh lùng, mở miệng ra là lời chất vấn: “Nghe Doãn Sở nói, cô đuổi tỳ nữ bên cạnh muội ấy ra khỏi phủ rồi?” Doãn Sở là thứ muội của ta. Sau khi mẫu thân qua đời…
Khi ta nhặt được bé gái ấy về nhà, trong tay chỉ còn đúng bốn lượng bạc. Một lượng dùng để sắm sửa áo quần mùa đông, một lượng dành cho việc mua bán hằng ngày. Còn lại hai lượng, vốn định để gửi đệ đệ Kiêu nhi đến tư thục học hành. Nào ngờ, lang trung nói đứa bé ấy bị thương rất nặng, muốn cứu mạng…
[Kiểm tra tiến độ thức tỉnh của kí chủ...] [Tiến độ thức tỉnh 1, 10... 50... 100.] [Đang tiến hành trói buộc hệ thống.] [Tiến độ trói buộc... 1... 2... 5... 10...] Giọng điện tử không chút tạp chất đảo vòng vòng trong đầu, ý thức của Giang Lê Thanh cũng dần rõ ràng. Cô ngồi một mình trước bàn đọc…
Bảy ngày trước khi nhập cung, Cô Tô có mưa, ta vào sơn cốc lắng nghe tiếng mưa cả một ngày. Những hạt mưa xuân nặng nề tưởng chừng như chậu ngọc rơi từ trên trời cao xuống, vang lên từng tiếng đinh đang thưa thớt, giờ lại như gió vờn cây cỏ, thanh thúy động lòng người. Hôm qua khi ta trở về nhà…
Ánh đèn led sáng chói của nhà vệ sinh chiếu vào khiến đôi mắt Tưởng Vân Thư phát đau, anh trầm mặc nhìn chằm chằm người trong gương, hồi lâu sau mới cam chịu mà khom người, mệt mỏi rửa mặt, nước đọng lại dưới cằm, cuối cùng nhỏ giọt xuống. "Tách", một khoảng yên tĩnh. Anh đến thế giới này đã được…