Gió đêm thu nổi lên. Tống Bá Tuyết khó nhọc mở to mắt, chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, trong đầu hiện ra một đống ký ức xa lạ. Nàng vốn là một Alpha, lần đầu tiên đến kỳ phát tình, ai ngờ vừa mới tiêm thuốc ức chế đã ngất đi, đến khi tỉnh lại đã là lúc này. Nếu không nhớ nhầm, những ký ức trong…
1 “Anh trai, em ghét người này, anh sa thải cô ta được không?" Sau bàn làm việc, Ninh Hàm ngồi xổm xuống lôi kéo tay Ninh Dịch làm nũng, liếc mắt nhìn tôi nói. Ninh Dịch xoa xoa tóc cô ấy, giọng điệu chiều chuộng, “Không được.” “Nhưng mà nhìn thấy cô ta là em tức giận.” Ninh Dịch khẽ ừ một tiếng, “…
Tháng sáu oi ả, thành phố Xuyên Nghi như bị bao phủ bởi một cái lò lửa, không khí nóng bức vô cùng khó chịu. Ánh nắng chói chang, mặt sông lấp lánh ánh bạc, những chiếc thuyền nhỏ đủ màu sắc chậm rãi rẽ sóng nước, tiến vào bóng râm của hàng liễu ven bờ. Trên cầu vượt cao vút nằm cạnh công viên thư…
01. "Sư phụ, Ninh Viễn đoạt đầu bảng! Hắn phái người đưa thư tới, nói muốn đón ta về kinh, hắn sẽ cưới ta." Tần Giao tay cầm thư tín, mừng rỡ chạy đến chỗ sư phụ. Nhìn nữ nhân trong lều tuy chỉ trang phục giản dị nhưng không hề che giấu được phong thái tao nhã, Tần Giao vội điều chỉnh che giấu sự…
1. “Có loại cổ nào có thể khiến nữ tử không mang thai không?” Người đàn ông trước mặt đeo mặt nạ Chung Quỳ, cố tình đè thấp giọng nói. “Không làm tổn hại tới thân thể nữ tử, chỉ cần khiến cho nàng không thể mang thai là được.” Hắn ngồi xổm trước quầy hàng của ta, sống lưng thẳng tắp, vừa nhìn đã…
Thời điểm Tang Thúc bị đưa vào phòng giải phẫu, Từ Khải Lỵ khóc như thể cô ta bị mắc căn bệnh nan y. Có lẽ do tiếng khóc quá lớn của Từ Khải Lỵ, lúc Sư Giá mặc quần áo vô trùng khẽ nâng hai tay, bước vào phòng giải phẫu, nàng cố ý quan sát bệnh nhân đang nằm trên bàn mổ. Khuôn mặt thanh tú đến bất…
Mùa mưa vừa qua, trời quang mây tạnh. Tháng chín, trời đã bước vào đầu thu, thời tiết không nóng không lạnh rất thích hợp để ngủ. Khi chuông vào học vang lên, Sơ Diệc cũng mới tỉnh. Bạn cùng bàn đè thấp giọng, “Kỳ này có học sinh mới chuyển đến.” Sơ Diệc vừa tỉnh chưa được bao lâu, vẫn còn buồn ngủ…
"Hướng Tinh, đến lượt cậu lau bảng rồi." Ủy viên sinh hoạt nhẹ nhàng đẩy vai tôi. Tôi giật mình ngồi bật dậy, cảm giác như cả người vẫn còn chìm trong đau đớn trước lúc chết. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên gương mặt tôi. Ngón tay chạm vào làn da ấm áp, tôi mới thật sự cảm nhận được mình còn…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.