Kiếp trước, tôi từng là người vợ của một thủ trưởng quân đội khiến ai ai cũng phải ngưỡng mộ.
Nhưng chồng tôi, Mạnh Sĩ An, đã bị thương ở thanh quản và bụng trong chiến trường.
Anh ta mất đi chức năng nam giới và khả năng nói chuyện.
Vì vậy, tôi đã sống 40 năm hôn nhân không t.ì.n.h d.ụ.c với…
Ánh nắng ban mai xuyên qua từng lớp lá cây chiếu rọi lên người, cùng với tiếng hót vui vẻ của chim chóc, tất cả đều cho thấy hôm nay là một ngày đẹp trời.
Từ Ca vươn vai, thuận tay sờ về phía gối đầu.
"Hửm?"
Tay phải sờ qua sờ lại mấy lần, Từ Ca mở mắt, biểu cảm trên mặt cứng đờ. Ai có thể nói cho…
Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc.
“Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.”
“Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!”
“Cũng phải thôi. Một…
Tuyết lớn như lông ngỗng lặng lẽ rơi suốt đêm, đè thấp cành cây xuống, Cù Cẩm sáng sớm đã dựa vào mép cửa sổ, mắt không chớp nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ. Nha hoàn Trúc Thanh đã đi suốt một canh giờ, Cù Cẩm nhìn quanh không đợi được Trúc Thanh, cũng không đợi được phu quân Dương Hạo của mình.…
1.
Lần đầu tiên tôi gặp Cố Duệ là vào kỳ nghỉ hè năm ba đại học, tại lễ hội âm nhạc trong buổi cắm trại trên núi Tiên Nữ ở Vũ Long, Trùng Khánh.
Tôi vẫn luôn nhớ rõ ngày hôm đó, không khí trên núi mát mẻ, dòng người đông đúc hòa cùng những ánh đèn neon rực rỡ.
Cố Duệ là giọng ca chính kiêm…
Hội trường thể thao Đông Phương.
Lúc 9 giờ sáng, khi cổng vào vừa mở, chưa đầy nửa giờ sau đã không còn chỗ trống. Phần lớn khán giả là fan hâm mộ từ khắp nơi đổ về để cổ vũ, tay cầm đủ loại băng rôn rực rỡ sắc màu. Trận đấu chưa bắt đầu, nhưng họ đã không ngừng tìm kiếm bóng dáng thần tượng của…
"Hạ Tuyên Dương, anh đừng quên hiện tại anh đang có thân phận gì, anh bây giờ chính là ‘chị dâu’ của tôi!"
Người đàn ông trẻ tuổi mặc áo choàng tắm, ngồi ở trên chiếc giường lớn màu trắng, trên khuôn mặt tuấn lãng có vài vệt ửng hồng không được bình thường, nhưng nét mặt lại tràn đầy căm ghét và…
“Nhớ cho kĩ, lần sau chúng mày còn dám làm khó dễ Vân Nguyệt thì tao gặp chúng mày lần nào đấm lần đấy.”
“Chúng ta đi thôi.”
Giọng nam hung ác và ngông cuồng vừa dứt, kế đó là một loạt tiếng bước chân càng lúc càng xa. Sau khi tiếng bước chân đã đi xa, tiếng tranh cãi kịch liệt giữa ba cô gái vang…
Kiều Vi mở mắt cảm thấy cơ thể nặng trĩu.
Cô bị bệnh hai ba năm, đã quen với cảm giác mất sức thoát lực. Nhưng bây giờ cô thấy rất thoải mái chỉ hơi mất sức thôi không thấy đau đớn tý nào.
Đối với cô, không đau đớn đã là thiên đường.
Cô im lặng nằm trên chiếc giường gỗ cứng đơn sơ, sắp xếp lại mớ…