Hây da, hây da , hây da.
Tiếng của một người con gái phát ra từ võ quán Thiên Hiệp, cô đang cố hết sức với những cú đá xoay vòng trên không một cách điêu luyện trước ánh mắt của bao nhiêu người đang trầm trồ ngưỡng mộ, từng cú đá dứt và nhanh như 1 cơn gió xoay người chạm nhẹ chân xuống sàn gỗ…
Thành phố Nam Vương phồn thịnh.
Ban đêm tại biệt thự Lâm Gia, vốn dĩ đã hơn mười hai giờ đêm.
Nhưng lúc này, Lâm phu nhân lại chuyển dạ sắp sinh, nên cả biệt thự ồn ào bận rộn cả lên.
Mọi người ai nấy đều hồi hộp lo lắng, vì bác sĩ gia đình bảo phu nhân khó sinh.
Trong phòng hỗn độn âm thanh, có…
Ngoại thành U Châu,nơi hoang sơn.Vốn nơi này là một khu rừng cổ thụ lâu đời,xưa nay hiếm có người vào ra.Khu vực núi đá bên trong còn hoang sơ vô cùng,đã ngàn năm có lẻ chưa có ai bước chân tới nơi đây.Nếu như mọi ngày,đơn thuần chỉ là có những bầy khỉ truyền cành hay đám sóc ríu rít đuổi nhau thì…
"Mị Nhi, thời tiết chuyển lạnh, đừng đợi ở chỗ này , mau trở về phòng thôi." Một nam tử tuấn mỹ , đối nhân nhi ngồi tại hoa viên nói."Sư phụ, cho ta ngồi đây một chút thôi.""... Được rồi." Nam tử hít một hơi, sau đó đem áo khoác trên người mình cởi ra đắp lên người nhân nhi, chuẩn bị lẳng lặng rời…
Giữa màn mưa trắng xoá, y gắng gượng lê thân đầy máu tươi, ráng chống đỡ đến bên hồ sen sau biệt viện. Từ bao giờ chung quanh chẳng còn ai nữa? Từ bao giờ bản thân phải tự trang trải như ngày trước? Từ bao giờ nhận ra rằng đoạn tình cảm này chỉ có y trao đi và tin tưởng?
Đặt tay lên bụng của mình,…
Úc Ninh là đồ ngốc.
Khi Úc Ninh bị bỏ lại trên đường chạy trốn vẫn không biết mình bị vứt bỏ, cha y hiếm khi được một lần hiền hậu, than khát nước muốn ăn quả dại nên bảo Úc Ninh lên núi hái cho lão mấy quả.
Úc Ninh lập tức đáp ứng, cha y hiếm khi không cáu kỉnh với y, Úc Ninh vô cùng mừng rỡ,…
Tôi đứng dưới vòi hoa sen trong phòng tắm, vừa khóc vừa mắng Triệu Viễn Phong.
Gã khốn này hôm trước vừa đòi chia tay với tôi xong, hôm nay lại ngủ với tôi.
Thấy tôi uống say dễ bắt nạt lắm đúng không?! Khốn kiếp!
Tôi càng khóc càng tủi, càng nghĩ càng tức, nhìn tấm gương mờ mịt hơi nước nghĩ xem…
Lúc cô tám
tuổi, cha của cô dẫn về một thiếu niên mười sáu tuổi, cùng cô ở chung
dưới một mái nhà, nhưng vì mẹ của cô chán ghét anh cho nên cô cũng chán
ghét anh.
Đó là vào
năm mười tám tuổi, cha trước khi chết đã cầm tay cô đặt vào trong tay
anh, đồng thời cũng để lại di chúc, chỉ khi cô kết hôn…
Edit: Tình - Beta: Hồng Khanh
Phần đệm:
Nhà họ Tống...
Phòng khách lầu hai liên tục truyền ra giọng nam.
"Dì Xuyên, dì cảm thấy tóc của tôi thế nào?"
"Dì Xuyên, vest của tôi hình như hơi nhăn phải không?"
"Dì Xuyên, cà vạt của tôi hơi nghiêng thì phải nhỉ?"
"Ôi, sao không thấy giày của tôi đâu thế…