Méo edit Ứng Tuân ném lá bài poker xuống rồi dựa lại ghế sô pha. Bét bảng. Lần đầu đứng bét. Buổi trưa ngồi đánh poker với em gái và hai đứa nhóc trong đội một lúc làm Ứng Tuân hơi mệt mỏi, vốn ván này đã chẳng thèm động não nên cứ thế mà đánh, quả nhiên đứng bét. Ván cuối không chỉ là xóa nợ, ngay…
\- " Hạ Nhược Khê\, ngươi mau đứng lên cho ta\." Giọng nói vừa dứt liền có một dòng nước lạnh xối xuống người Giang Chỉ khiến cô run rẩy tỉnh lại. \- " Con mẹ nó\, tên điên nào dám đổ nước lên người bổn cô nương?" Cô lấy tay vuốt đi dòng nước lạnh buốt trên mặt cố gắng mở mắt ra, đập vào mắt là một…
Tưởng Phong : chàng trai 23 tuổi là vị tổng tài kiêm nhà thiết kế nổi tiếng tại Úc. Anh là con người lạnh lùng, ngạo mạn, tàn nhẫn cùng với thủ đoạn cực kì ác độc. Ngoài mặt anh là tổng tài quản lý chục cái tập đoàn lớn nhưng thật ra anh là sát thủ máu lạnh đứng top no.1 của thế giới ngầm. Mạc…
Editor: Thienyetkomanhme Đô thị phồn hoa náo nhiệt, ắt có những góc phố cũ nhỏ, đây là dấu vết của thời đại trước lưu lại.Mỗi khi từ đường chính nhộn nhịp, náo nhiệt bước vào phố cũ, ngõ hẹp sẽ làm cho người ta cảm giác như trở lại niên đại trước - hẻm Hồ Lô chính là một chỗ như vậy. Thời tiết…
Ôsin bất đắc dĩ - Thằng kia … đứng lại. Tiếng hét chua như dấm của Kim Anh vang vọng giữa sân trường làm ai ai cũng phải nhìn về phía cô bé có túm tóc đuôi ngựa đang bay lên theo từng bước chạy. Kim Anh đang đuổi một cậu bé vòng vòng muốn đứt cả hơi mà vẫn không bắt được nó. Cô bé dừng lại, rút…
Hồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp…
Editor: Tây An Thuyền lớn hơi lung lay, không ít người bị đánh thức, trong khoang thuyền nhỏ hẹp thấp bé vẳng tiếng nói chuyện, thấp thỏm lo âu. Vách khoang có ít khe hở nhỏ hẹp, Thiên Mạch quay đầu qua một khe hở ngó lại, để lại trên gương mặt một vệt bàng bạc. Chỉ thấy ngoài kia trời đã nửa sáng…
Năm thứ ba Nguyên Viêm, kinh trập* Ban đêm, bên ngoài vang lên một tiếng sấm, nước mưa lại chậm chạp không chịu rơi. Nữ tử một thân mỏng manh đứng ở cửa sổ, dường như đang đợi cơn mưa đêm. Đôi con ngươi của nàng ngưng lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào cửa chính sân trong. Cho đến rạng sáng, sắc trời…
“Lát nữa bố còn có việc nên đưa con đến đây được thôi, tự dọn phòng được chứ?” “Vâng ạ, bố yên tâm.” Bố tôi gật đầu, xoay người rời đi, chợt ngoái lại dặn dò thêm câu nữa: “Sống hòa thuận với bạn cùng phòng nhé, nên kiên nhẫn nhường nhịn nhau, có chuyện gì gọi cho bố.” Tôi tạm thời đồng ý với ông.…