Lý Bồi Bồi ngồi bên cạnh, vừa gặm cánh gà nướng vừa nói với tôi, “Lần trước khi cậu xuống lầu cùng bạn học cũ nói chuyện, tôi thấy anh ấy khoanh tay đứng ở đầu cầu thang, nhìn người bạn đó rất lâu với vẻ mặt vô cùng u ám.”
Tôi lấy cọ chấm thêm nước tương rồi phết lên mấy miếng thịt trên vỉ nướng,…
Tại sao một người từng là "Yêu Vương" như nàng, lại bị cuộc sống hành hạ đến phát khóc...Đến nơi quái quỷ này được nửa tháng rồi, nàng vẫn không thể thích ứng với cuộc sống ở đây, cuộc sống bần cùng, túng quẫn, gian khổ này...Mạnh Như Ký nghiêng người, muốn lấy bát nước vỡ trên mặt đất bên cạnh lên…
Thiếu niên họ Trần, danh Bình An, cha mẹ sớm qua đời. Trấn nhỏ đồ sứ rất nổi danh, bản triều khai quốc tới nay, đã đảm đương trọng trách "Phụng chiếu nung đồ cúng tế hiến lăng", có quan viên triều đình hàng năm trú đóng nơi đây, quản lý sự vụ. Thiếu niên không chỗ dựa, từ rất sớm đã là một diêu…
Triêu Dương trấn là một cái trấn nhỏ nằm dưới chân ngọn Triêu Dương - một trong năm ngọn núi của Tử Hà sơn. Bởi vì nó nằm dưới chân ngọn Triêu Dương nên cũng được lấy tên là Triêu Dương trấn. Chu vi của Triêu Dương trấn rộng chừng mười dặm. Khi màn đêm phủ xuống thị trấn, từng ngọn khói bếp bay lên…
Lúc này ở đầu đông thôn trấn có một hài tử đang đứng, ở bên cạnh hắn là một lão nhân tiên phong đạo cốt có chòm râu dài.
Tiểu hài tử này dĩ nhiên là tiểu tử Lục Nguyên còn vị lão nhân tiên phong đạo cốt kia là người thu nhận hắn.
Lục Nguyên nhớ lại, mọi chuyện diễn ra thế nào.
Vào buổi sáng nay hắn…
Lý Viện Viện chạy điên cuồng, hơi thở biến thành sương trắng lượn lờ dưới ánh trăng, nàng loạng choạng vấp ngã trong tiếng thúc giục liên tiếp:“Công chúa nhanh đi.”
Đường thì quá gập ghềnh, còn chiếc áo trên người thì thật sự quá đỗi phức tạp, kim quán trên đầu méo xệch, giày thêu dưới chân không…
Hai lỗ tai của Khúc Tích dựng thẳng đứng, cách một vách ngăn, cô nhướng thân mình về phía trước lắng nghe cuộc đối thoại kia. Khúc Tích không dám gây ra tiếng động sợ sẽ bị phát hiện, cố gắng nhìn qua vách ngăn thấy bóng dáng người phụ nữ cùng với người đàn ông đang ngồi trước chiếc bàn nhỏ.
Ngón…
Một lão đạo râu bạc trắng đi ngang qua Vong Xuyên xem tướng giúp ta. Lão rung đùi đắc ý đoán trước kiếp số của ta. Ta lại cho rằng lão nói dối.
Chân thân của ta là đá Tam Sinh, ta là linh hồn của tảng đá, là trái tim của tảng đá. Âm khí ngàn năm không tiêu tan bên bờ Vong Xuyên càng hun đúc lòng dạ…
Xuống tay hạ sát giáo chủ ma giáo làm loạn, kể từ giờ phút này giữa chốn võ lâm không có người dám nhìn thẳng mắt hắn. Lăng Tiêu kiếm trong tay nhiễm đỏ máu tươi, hắn đứng trên vạn người, đến khi nhìn lại, chúng nhân nhìn hắn không ai không có cảm kích.
Kiếm thép chỉ thẳng trời cao, hắn ngửa mặt hô…