Tại quán bar, Cố Hạ Mẫn bước vào đưa mắt nhìn một vòng rồi dừng tại một bóng lưng nơi quầy bar.
Cô tiến đến ngồi bên cạnh cô gái đang ngồi tại quầy.
"Mẫn Mẫn! Cuối cùng cậu cũng chịu về rồi!"- La Thư Kiều thấy cô thì mừng rỡ ôm lấy cô.
" Đợi mình lâu chưa?"- Cố Hạ Mẫn nhàn nhã hỏi.
"Cậu còn dám hỏi…
Xin chào mọi người, tôi tên là Husky, là một con...Husky
Công việc chính hàng ngày của tôi là liên tục cung cấp cho con người những câu chuyện cười.
Hôm nay, tôi muốn kể về con mèo đen và con sen xé thịt ch3t tiệt của nó trong căn nhà số 181 bên cạnh.
Đại gia tôi đây là một con chó phong độ, dù con…
"Em nghĩ chúng mình không thể tiếp tục nữa." Người phụ nữ rút khăn giấy chặm vết kem trên bờ môi mọng sau khi xơi đĩa bánh waffles trái cây, vắt chéo chân trong chiếc váy quây cúp ngực màu tím, ngữ khí nhạt thếch: "Hãy giải thoát cho nhau."
Phó Yến còn chưa kịp ăn xong đĩa của mình thì đã phải dừng…
“Giới thiệu với cả nhà, đây là người yêu của tôi.
”
Phía dưới còn đính kèm một bức ảnh mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Lâm Hạ đương lúc rảnh rỗi bỗng thấy Y Thương đăng bài trên news feed, chỉ trong phút chốc, đầu óc cậu trở nên đờ đẫn hẳn đi.
Lâm Hạ thích thầm Y Thương bấy lâu nay, cậu từng tự…
Mùa đông khắc nghiệt, vốn nên là ngày tháng người nhà đoàn viên ngồi quây quần trước lò sưởi cười nói vui vẻ, tranh cãi ầm ĩ, thế nhưng ta lại lẻ loi một mình đứng bên bờ sông chịu gió lạnh càn quét, ông trời thật không công bằng.
Ta vốn cũng có nhà, có cha nương yêu thương, có ca ca cả ngày chỉ…
Trâu Nhạn phát hiện tình hình đang rất chi là tình hình.
Nàng đang ở trong một căn phòng cổ kính, tiên khí phiêu đãng, mặc váy xanh ngồi trên một cái bồ đoàn, hai tay trong thế liên hoa ấn như đang tu luyện.
... Chẳng phải tối qua nàng đang sửa bản thiết kế đến rạng sáng, về đến nhà chưa kịp rửa…
Sở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể
nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt…
Màn đêm buông xuống phủ trùm cả đế đô hoa lệ, khắp kinh thành rộn rã tiếng cười.
Dân chúng nô nức chuẩn bị lễ vật sau đó kéo nhau ra bến sông Lô phóng sinh cá, thả đèn hoa đăng và cầu nguyện.
Cả dòng nước ngập màu sắc đỏ lung linh, dọc theo bến sông đông nghịt người.
Đì đùng...
Đì đùng...
Đợt pháo…
Ánh nắng u ám, màu xám trắng của bầu trời cùng với bờ đất vàng không lẫn vào nhau, dưới chân mất tri giác, gió tây lạnh thấu xương thổi tới, Giang Sương Hàn chưa từng cúi đầu. Xa xa là màn lụa màu trắng, ba ngày nàng chưa dám nghỉ, ngày đêm suy nghĩ đối phó.
Lúc tới gần, bước chân của nàng chậm lại…