Lúc đó Ryu đang rất ngạc nhiên và nghỉ “Tự nhiên xuất hiện và hỏi như vậy làm sao cậu trả lời được”. Ryu nằm đó nghỉ rằng “Ta muốn tất cả ” sau khi trong đầu cậu hô lên như vậy thì xuất hiện dòng chữ khác -Nếu ngươi có cơ hội đi qua thế giới khác thì ngươi có đồng ý không? ‘Yes’ or ‘No’ Không nghỉ…
Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người…
Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian…
Đàn ông ấy phần nhiều là không biết chăm con, con khóc thành như vậy. Cô nhớ rõ cô là đi theo đoàn du lịch nghỉ phép, rõ ràng còn ở trên xe bus du lịch, lái qua một con đường núi, phanh xe bus lại không nhạy hay như nào ấy, cứ xông về phía trước, trong xe truyền đến tiếng kêu bén nhọn ầm ĩ của mọi…
Đây là một đôi bàn tay được chăm sóc tỉ mỉ, cho dù là đầu ngón tay hay lòng bàn tay đều không hề có chút vết chai mỏng nào, vừa trắng nõn vừa mềm mại, dường như ngay cả bình trà cũng không thể nhấc nổi.Khác hoàn toàn với đôi tay thon dài hữu lực trong ấn tượng của nàng.Đây căn bản không phải là tay…
Trường này là trường quốc tế, toàn con nhà giàu học ở đây, tên đại ca cầm đầu nhìn Đoàn Trường Sinh cười lên đầy đắc ý."Haha! Chúng mày thấy tao nói có đúng hay không, mấy cái đứa con nhà giàu này cũng chỉ được cái mã thôi, chứ chúng nó ngu và nhát chết lắm...""Đại ca nói đúng!""Đi theo đại ca chắc…
Trần Thanh Trúc trân chối mà nhìn con trai, có đứa nhỏ nhà ai nói mẹ mình như vậy không hả? Ai... ai nói có một đứa con thông minh là tốt hả?... đứa nhỏ thông minh quá sẽ khiến bạn không có thành tựu làm mẹ đâu... "Tin Tin... con có tin là hôm nay mẹ sẽ nấu bữa tối không?" Cho dù rất là mất mặt…
Tả Tiểu Đa ánh mắt mờ mịt nhớ lại cảnh trong mộng, ánh mắt tán loạn chậm rãi tập trung lại, sau đó buồn bực kéo chăn lên che đầu. "Tiểu Cẩu Đát..." Giọng nói đó lại vang lên, kéo dài ra, còn có chút vui sướng, chứng tỏ lúc này chủ nhân của giọng nói đó cực kỳ vui vẻ. Nhưng mà tâm tình của Tả Tiểu…
Lúc này, trên đỉnh núi Côn Lôn có một thanh niên mặc quần áo khá thoải mái đang đứng đón những ngọn gió lạnh thấu xương, ánh mắt chăm chú nhìn lên trời. "Cái gì mà nơi tụ hội của tiên nhân, cái gì mà Linh Căn Chi Nguyên, đúng là chó chết, một chút linh khí cũng không có.” Hắn ngửa mặt lên trời thở…