Gà Đại Hoàng là một con gà nhà bình thường, bởi vì nhà cho gà ăn đắc đạo thành tiên, súc vật cả nhà cũng dọn theo lên Thiên Giới. Nó cũng dưới cơ duyên xảo hợp[*] trở thành một con gà duy nhất ở Thiên Giới. [*] Cơ duyên xảo hợp [机缘巧合]: “Cơ duyên” [机缘] là “cơ hội và duyên phận”, “xảo hợp” [巧合] là “…
"Bởi vì anh yêu em!" Khi nghe câu này, Lâu Nghiêu Nghiêu bình thường giống khúc gỗ cũng bị cảm động, nước mắt giống hạt châu bình thường rơi mãi không ngừng, thế nào cũng dừng không được. Tần Chí đau lòng nhìn cô qua cửa sổ cách ly, anh đặt tay ở trên cửa sổ thủy tinh, giống như muốn giúp cô lau…
Quý An nguyên bản không gọi là Quý An. Nhà cậu nghèo khổ, phụ mẫu đều không biết mấy mặt chữ, khi cậu ra đời rất nhỏ yếu gầy gò, vì thế cha mẹ đã lấy cho cậu cái tên, gọi Quý Bình An, ngụ ý hy vọng cậu cả đời sẽ luôn bình an hỉ nhạc. Nhưng mà Quý An mệnh một chút cũng không được như cha mẹ cậu mong…
Thật nóng. Lâm Nguyên cảm giác chính mình như được ngâm trong một dòng nước suối ấm áp, cả người đều ướt đẫm. Nam nhân mang hơi thở cường thế lôi cuốn chính mình. Đau đớn, tê dại. Cậu ý thức không rõ rầm rì, mồ hôi ướt đẫm khuôn mặt, giọng mũi mềm mại lôi cuốn. Nửa mê nửa tỉnh , Lâm Nguyên mơ mơ…
01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng......…
Rạng sáng, tòa nhà cũ thành phố B, đường Y. Thành phố vào hạ nên không khí cũng nóng hơn rất nhiều, buổi sáng phải che ô, bôi kem chống nắng thì mới có thể sẵn sàng ra khỏi nhà, nếu không lúc trở về trên người sẽ có hai màu da khác nhau. Đến tối đi ngủ, có điều hòa thì không nói, không có điều hòa…
[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _…
Lại là một ngày tháng ba, tơ liễu như bông tuyết trắng noãn đem toàn bộ thành Tân An bao phủ bên trong một mảnh mông lung màu trắng. Trình Mục Du đứng ở trong phủ nha sốt ruột hướng ra ngoài nhìn quanh. Nhi tử độc nhất của hắn là Tấn Nhi buổi sáng nay còn chơi đùa ở cửa, nhưng chỉ mới một lát đã…
1. Ta là Mạnh Bà. Nhưng giờ ta không muốn làm nữa. "Năm trăm năm! Ngài có biết năm trăm năm qua ta sống thế nào không?" Ta hung hăng ném lá thư từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước khi ta bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với ta "Tiểu Mạnh này, đây là một vị trí tốt, công…