[ Vợ ơi, buổi sáng anh tạm thời có họp, buổi chiều mới có thể quay về Thành phố Tô, chừng ba giờ rưỡi mới đến nơi. ] [ Kỳ, ngủ rồi à? ] [ Sắp họp rồi, không thể kịp thời trả lời em. ] Điện thoại Lạc Kỳ để ở trong túi xách đang rung, Bùi Thời Tiêu gửi liên tiếp ba tin nhắn đến, cô tựa vào chỗ ngồi…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Giang Việt Linh chết vào một ngày trời đông giá rét, tuyết rơi dày đặc. Khi thi thể được phát hiện, trong tay còn nắm chặt nửa chiếc bánh rán hành nhặt được trong thùng rác.…
"Hưu Hưu—" "— Hưu Hưu" Màu trắng vô tận có thể so sánh với những cánh đồng tuyết trên núi. Ở ngay trung tâm lại có một cô bé hình lòng đỏ trứng nằm ngủ. Cô bé mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, ngực phập phồng, hít thở chậm rãi trong giấc ngủ sâu. Như nghe thấy tiếng gọi mơ hồ xa xa, hàng mi dài của…
- Cô ấy đâu rồi , chia ra tìm nhanh lên. Một đám phóng viên đuổi theo một cô gái đeo mặt lạ vào trong một khách sạn. “ Cứ thế này thì bao giờ mới thoát khỏi đám phóng viên đây. Hôm nay không có trợ lí nhỏ giúp nên vừa kết thúc liveshow xong là bị đám phóng viên đuổi theo , xui hết chỗ nói , ăn gì…
“Tần ca hỏi chuyện mày, tự nhiên mày chạy đi chết làm gì?” Tần Thập Ngũ vừa mới mở mắt ra thì một đống nước hồ sộc vào bên trong mũi miệng, ai đó túm lấy đầu tóc sau gáy cậu kéo mạnh, kéo cậu ra khỏi cái hồ ném xuống trên mặt đất. Tần Thập Ngũ lăn một vòng, nằm rạp trên mặt đất, mơ mơ hồ hồ nghĩ…
Nhập học “Đã lên đại học rồi, lớn cả rồi, đừng có lề mề như là cấp 3 nữa đấy." Tần Sanh yên lặng lấy ra hành lý từ cốp xe ti, nghe thấy âm thanh liền nhịn không được nhìn sang chiếc xe của gia nhìn kia. Bị càm ràm mãi, cậu trai vừa qua loa có lệ ậm ừ, vừa nhận hành lý từ trong tay bà mẹ, cảm giác…
Khoảng cuối năm, tôi đang chuyên tâm chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, Từ Trường Sinh thì ở cách tôi nửa Trung Quốc. Thời gian ấy bọn tôi bận tối mắt tối mũi, một cuộc trò chuyện ngắn ngủi cũng phải thông qua Wechat. Tôi: Hôm nay Bắc Kinh lạnh quá, nhớ nhà thật đó. Em muốn đi ăn lẩu Thành Đô với anh…
Tác giả: Thập Thanh Diểu Dịch: Hạ Hằng Chương 1: Tên chị ấy là Nam Chỉ Núi Nam nước Bắc vốn không thông nhau. Tháng 5 năm 2013. Thời tiết đã vào hè, ở ngoài trời không chỗ nào là không bị mặt trời chiếu nóng hầm hập. Bắc Giang vừa chơi bóng rổ xong, người ngợm ướt đẫm mồ hôi cầm quả bóng rổ bẩn đẩy…
Thành phố Nam Châu năm 2030 Buổi tối Cả thành phố đều chìm trong màn đêm, những ánh đèn từ các tòa nhà cao ốc bắt đầu phát sáng, giữa không gian u tối lại càng trở nên rực rỡ. Phúc Dương buông bỏ con chuột trên tay, ngã người ra sau vươn vai một cái, ánh mắt nhìn vào màn hình máy tính. Trên màn…