Cộc cộc....
Tiếng bước chân ráo riết của người đàn ông đang tiến về phòng họp, theo sau là cả hai hàng người rầm rập đi theo...
Cánh cửa mở ra , những người trong phòng bật dậy-“Lục tổng”.
Thoáng nhìn qua sắc mặt hắn rồi cả phòng cúi gằm mặt xuống.
Người đàn ông được gọi là Lục tổng kia không thèm…
1
Tôi là một người nổi tiếng đã hết thời trên mạng, hàng ngày tôi chăm chỉ phát sóng trực tiếp để kiếm tiền nuôi gia đình.
Ồ, nhưng mà trong nhà chỉ còn mỗi mình tôi thôi nên cuộc sống của tôi coi như vẫn ổn.
Tuy nhiên, tối nay đã được định sẵn là một tối không bình thường, bởi vì có một cư dân…
Ta kết hôn, đối tượng là Thống lĩnh tộc Nữ Chân. Hắn tên Đạt Huy, dáng cao chín thước, mặt mày hung ác, có vết sẹo to bằng ngón cái kéo dài từ trán đến sau tai, làm người ta vừa thấy đã sợ hãi không thôi y như lời đồn.
Hắn xốc khăn voan lên, thấy được mặt ta thì sửng sốt, lập tức nói: “Ta biết Quận…
Dương Hàn thoăn thoắt viết tên mình lên bảng đen, sau đó quăng viên phấn đáp thẳng vào hộp.
Cô nàng gõ gõ bảng, nói: “Tên của tớ.”
Ắt hẳn trong lớp sẽ có cậu trai muốn gây ấn tượng với cô bạn xinh xắn này trong ngày đầu đi học, lên tiếng: “Ba cậu họ Dương, mẹ cậu họ Hàn đúng không?”
“Không phải.”…
- Mạch Khê, muội hứa sẽ đi năm canh giờ rồi về nhé!
Cường Chân lo lắng nhìn theo tôi, miệng vẫn không ngừng căn dặn đủ điều.
Tôi vừa nghe vừa vâng dạ liên tục, không quên đưa tay chỉnh lại đồ đạc một lần nữa cho chắc.
Huynh ấy luôn xem tôi còn bé lắm, trong khi đó năm nay tôi đã vừa tròn 17 tuổi.…
Triệu Đông Duyên gặp lại Ôn Vân.
Xa cách đã năm năm.
Đó là một ngày mát mẻ, với những cơn gió thổi vào trong cửa hàng.
Nhưng không khí nhộn nhịp trong tiệm mì gạo vẫn tiếp tục nóng lên.
Bạch Nhuế sợ chưa đủ náo nhiệt, hỏi thẳng Triệu Đông Duyên: “Sao nào, có dám cưới em không?”
Lời nói đổ thêm dầu…
1
Lần đầu tiên tôi gặp Tống Thần là khi tôi vẫn đang học đại học.
Khi đó, điện thoại của tôi đã bị lấy cắp ở lối ra tàu điện ngầm, tôi thì mang giày cao gót, khó khăn đuổi theo suốt chặn đường
Sau đó, tôi đã bị bong gân cả hai chân.
Thấy mình không đuổi kịp, chân thì đau kinh khủng, tôi không kìm…
“Vương gia đã sai người đến, sính lễ dỡ xuống ước chừng phải mười tám người khiêng mới hết.”
“Cô nương nhà chúng ta còn đang mê ngủ, phải dậy để trang điểm đi thôi.”
Nha hoàn bên ngoài cười đẩy cửa bước vào để trang điểm cho ta.
Ta tưởng lúc này mình phải tỉnh dậy từ giường bệnh của Vương phủ vào…
“Câu này chọn C.”
Có một chàng trai đang sống trong cơ thể tôi.
Cậu ấy nói mình là thủ khoa của tỉnh An Giang trong kỳ thi tuyển sinh đại học năm 2023.
Tôi bật cười, bây giờ mới là năm 2022, lấy đâu ra thủ khoa của năm 2023 chứ?
Nhất định là gần đây áp lực học tập quá lớn, cho nên mới xuất hiện ảo…