Tác giả:

Ta không có chí tiến thủ, chỉ muốn sống một đời sâu gạo. Mẫu phi và mọi người trong Tà Nguyệt Cung đều không đồng thuận với ý chí sống này. Chỉ có Cửu hoàng huynh Triệu Huyên là đồng ý. Hắn châm biếm ta: “Thập Nhị đệ, đừng tưởng rằng giả vờ không có h@m muốn là có thể qua mắt được ta. Cái trò giả heo ăn thịt hổ này đối với ta vô dụng.” Dù ta có giải thích thế nào bản thân không hề có ý định tranh đoạt ngôi vị, hắn vẫn luôn cho rằng ta là người thâm sâu khó lường, hai mặt. Nguyên nhân là vì mỗi lần Triệu Huyên tỉ mỉ sắp xếp kế hoạch, đều bị ta vô tình phá hỏng, dẫn đến việc hắn vô duyên vô cớ may áo cưới cho ta mấy lần. Cũng vì vậy mà phụ hoàng vô cùng sủng ái ta. Triệu Huyên xem ta như đối thủ cạnh tranh mạnh nhất, luôn cố gắng vượt qua ta trong mọi chuyện. Ví dụ như hôm nay. “Tiểu điện hạ của ta ơi!” Chu ma ma liền đem ta từ trong chăn túm ra, “Mau tỉnh lại thôi, chẳng phải ngài đã giao hẹn cùng Cửu điện hạ đua ngựa sao, chậm trễ là không kịp nữa đâu!” Ta buồn ngủ đến mức không mở…

Truyện chữ