Đây là một ngày bình thường ở Cổ Thành.
Thời tiết oi bức, tiếng ve kêu râm ran, những người già ngồi dưới bóng cây quạt mát, thỉnh thoảng chào hỏi người qua đường: “Nông đại a lí khí a?” (Anh đi đâu đấy?).
Người qua đường lau mồ hôi trán, trả lời: “Thiết uy.” (Đi ăn cơm).
Lúc Lư Mễ thức dậy, trời vẫn chưa sáng.
Quán ăn ở trước cổng khu dân cư mở cửa rất sớm, cơn gió vô hình mang theo mùi hương của bánh quẩy giòn xốp truyền qua cửa sổ xông vào mũi cô. Sáng sớm có mấy ông bà cụ đi dạo, có thể loáng thoáng nghe được tiếng họ chào hỏi nhau.