Truyện điền văn là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống nông thôn và đời sống trong làng quê. Thể loại này thường miêu tả và khám phá cuộc sống của người dân nông thôn, công việc nông nghiệp, tình yêu, gia đình và các mối quan hệ xã hội trong một môi trường nông thôn. Truyện điền văn thường đưa người đọc vào những cảnh quan yên bình và thanh bình của nông thôn. Nó khám phá các khía cạnh về công việc trồng trọt, chăm sóc động vật, cuộc sống gia đình và những nỗ lực để cải thiện cuộc sống trong cộng đồng nông thôn.

Cốt truyện trong truyện điền văn thường tập trung vào những nhân vật chính sống và làm việc trong môi trường nông thôn. Những câu chuyện có thể xoay quanh các gia đình nông dân, những người vất vả làm ruộng, hoặc những người chuyển đến sống và thích nghi với cuộc sống nông thôn. Thể loại truyện điền văn thường tạo ra những câu chuyện chân thực, nhẹ nhàng và mang tính nhân văn cao. Nó thường khắc họa những giá trị gia đình, tình yêu và sự đoàn kết trong cộng đồng. Đồng thời, truyện điền văn cũng có thể đề cập đến những thách thức và khó khăn mà người dân nông thôn phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.

Thể loại truyện điền văn thường tạo ra sự gắn kết và đồng cảm từ độc giả bằng cách khám phá và tôn vinh cuộc sống đơn giản và bình dị của nông thôn. Nó mang đến sự đậm đà văn hóa và truyền thống của làng quê, và có thể cung cấp cho độc giả một cái nhìn sâu sắc và triết lý về cuộc sống và giá trị nhân văn. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại điền văn đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nữ Nhi Lạc Gia, Viễn Cổ Hành, Điền Viên Cốc Hương hay Cuộc Sống Ở Bắc Tống.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa“Hôm qua Hướng Tiền mới về đơn vị, tên lười biếng ngủ say lúc nửa đêm, tội nghiệp Hướng Tiền mệt mỏi ở tạm phòng thường trực cả đêm. Tay chân chồng của tôi đều bị bong tróc chảy máu, Hướng Tiền chắc cũng không khá hơn chút nào.
Năm 1985 gió xuân thổi qua, cuộc sống ở Lưu gia thôn càng ngày càng thịnh vượng. Đầu năm nay, đại đội thôn hưởng ứng lời kêu gọi của đất nước, chia ruộng cho dân chúng.Không giống như trước kia mọi người ăn chung một nồi.
Chu triều, năm Kiến Nghiệp thứ 12, mười sáu tháng giêng, kinh đô rầm rộ náo nức, phảng phất không khí tết còn chưa tan.Đêm qua, từ lúc canh bốn, trên bầu trời rơi tuyết vài giờ liền, trộn lẫn cùng mảnh vụn pháo trúc tết Nguyên tiêu, thành bùn đất dưới mặt đường.
----Năm 1970, mùa đông ở miền Bắc Trung Quốc đến chậm rãi với những cơn gió lạnh gào thét. Chỉ qua một đêm, những cánh hoa tuyết đã rơi xuống phủ kín mái hiên, uốn cong những cành trơ trụi rồi rơi xuống đất, tạo nên một lớp tuyết dày.
Lục Vân là một blogger ẩm thực, lúc nghỉ ngơi cô thích đọc tiểu thuyết trên mạng. Hôm qua lúc đào văn bởi vì đuổi theo một quyển Điền Văn cùng tên với nữ phụ bên trong, muốn biết kết cục của nữ phụ, cho nên cô thức đêm đọc hết toàn bộ quyển. . . . .
Thẩm Kiều Kiều mơ mơ màng màng mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm bên trên giường đất, dưới người là một chiếc chiếu trúc cũ kỹ, trên người đắp một chiếc chăn hoa mỏng. Cô đột nhiên ngồi dậy, chiếc chăn hoa mỏng trượt xuống, để lộ cái bụng hơi nhô lên.
"Đường Niệm Niệm để cho đàn ông sờ hết rồi, trong thôn rất nhiều người nhìn thấy, con tôi cũng không thể cưới đứa con gái không trong sạch, ảnh hưởng đến tiền đồ của nó ở trong bộ đội, mối hôn sự này nhất định phải hủy!""Hủy con mẹ cô, lúc trước là nhà cô mặt dày mày dạn muốn đính hôn, Niệm Niệm
Năm Khang Hi thứ bốn mươi hai, Tử Cấm Thành.Trong một sân viện nằm chếch về phía Tây của Đông sương phòng thuộc Điện Trung Hòa, ma ma quản sự họ Trần đang bưng trà ngồi dưới hiên.