Truyện điền văn là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống nông thôn và đời sống trong làng quê. Thể loại này thường miêu tả và khám phá cuộc sống của người dân nông thôn, công việc nông nghiệp, tình yêu, gia đình và các mối quan hệ xã hội trong một môi trường nông thôn. Truyện điền văn thường đưa người đọc vào những cảnh quan yên bình và thanh bình của nông thôn. Nó khám phá các khía cạnh về công việc trồng trọt, chăm sóc động vật, cuộc sống gia đình và những nỗ lực để cải thiện cuộc sống trong cộng đồng nông thôn.

Cốt truyện trong truyện điền văn thường tập trung vào những nhân vật chính sống và làm việc trong môi trường nông thôn. Những câu chuyện có thể xoay quanh các gia đình nông dân, những người vất vả làm ruộng, hoặc những người chuyển đến sống và thích nghi với cuộc sống nông thôn. Thể loại truyện điền văn thường tạo ra những câu chuyện chân thực, nhẹ nhàng và mang tính nhân văn cao. Nó thường khắc họa những giá trị gia đình, tình yêu và sự đoàn kết trong cộng đồng. Đồng thời, truyện điền văn cũng có thể đề cập đến những thách thức và khó khăn mà người dân nông thôn phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.

Thể loại truyện điền văn thường tạo ra sự gắn kết và đồng cảm từ độc giả bằng cách khám phá và tôn vinh cuộc sống đơn giản và bình dị của nông thôn. Nó mang đến sự đậm đà văn hóa và truyền thống của làng quê, và có thể cung cấp cho độc giả một cái nhìn sâu sắc và triết lý về cuộc sống và giá trị nhân văn. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại điền văn đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nữ Nhi Lạc Gia, Viễn Cổ Hành, Điền Viên Cốc Hương hay Cuộc Sống Ở Bắc Tống.

----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hô
Nước mắt Triệu Lan Hương chảy cuồn cuộn lăn dài trên má, hốc mắt đỏ bừng.Cô nắm lấy bàn tay to lớn ấm áp đang đặt trên chiếc giường bệnh kia, khóc không thành tiếng."Lan Hương, em cũng không còn nhỏ nữa, đừng khóc nhè giống như trẻ con thế."Người đàn ông đang nằm trên giường bệnh cố hết sức vươn
Cuối tháng hai, đội sản xuất Hồng Tinh đón nhận một cơn tuyết xuân đã lâu không có, những bông tuyết nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, chẳng bao lâu, đã nhuộm một lớp trắng xóa. Những người lớn tuổi của đội sản xuất Hồng Tinh, mỗi người ở nhà trốn rét.
“Chị ơi, nếu chị ấy chết thì làm sao mà xử lý?”"Chết thì chết thôi, nếu chết đi thì gia đình chúng ta sẽ bớt vướng víu. Đây là chuyện tốt!""Nhưng chúng ta đã đánh! ""Em không nói thì ai biết?"Lý Kim Phượng mơ mơ màng màng mở mắt ra, trước mắt hết thảy đều xa lạ.
Tháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo.
Cảm giác hít thở không thông và thống khổ khiến Lâm Thiển Thu không thở nổi, trước mắt mờ mịt khiến cô không kịp nghĩ nhiều mà lập tức lấy bình nước trong không gian ra uống cạn.
Tôi tên là Đinh Phàm, năm nay 20 tuổi, từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ, cả hai sống nương tựa lẫn nhau. Lúc còn trẻ sư phụ từng cạo đầu làm hòa thượng sống ở trong miếu, cũng từng làm việc trong nhà tang lễ.