*

“Mỗi lần mặt trời lặn rồi mọc 

Là cái chết và sự sống luân phiên

Nối tiếp của tuyệt vọng hoặc hy vọng

Huyền thoại của quá khứ và tương lai.”

(Ám Hà)

*

Khi Dương Thanh Hà đến Hoài Thành* thì trời đã chạng vạng.