Đàn Tông là tiên môn đệ nhất thiên hạ, nằm tại rãnh trời đại lục Tây Bắc, sơn môn quanh năm sương mù mây tía lượn lờ, người phàm tục tuy vào núi cũng không thể ngó nghiêng tùy tiện.
Editor: Đầu Gỗ Thứ bảy, 30.5.2020, thời tiết dễ chịu. Chỉ còn 2 ngày nữa là hết tháng 5, con trai bảo bối không có bất cứ tin tức hay thông báo nào suốt một tháng rồi. Bảo bối vừa ngoan vừa soái tại sao không có ai chú ý đến anh ấy hết vậy. *khóc*
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Phưn Phưn "—— Đừng!"
Mưa mùa hè luôn đến thật vội, giống như sợ bỏ lỡ nhân gian vậy.  
Phòng ngủ trống vắng. Qua các tòa nhà cao tầng, những hạt mưa bị gió cuốn va vào những cửa sổ sát đất.
Edit: Qing Yun Màn đêm vừa buông xuống, ngọn đèn dầu khẽ động. Đại sảnh của lầu một, đồng hồ kiểu Âu để trong góc, kim phút "tích" một tiếng vang nhỏ. Qua 7 giờ.
Âm u, ẩm ướt, không có ánh mặt trời. Còn có tí tách, tí tách…Tiếng nước rơi không biết từ góc nào vang lên. Trước mắt đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón. Mỗi một chỗ trên cơ thể dường như đều bị thiêu đốt, giống như bị nướng trong ngọn lửa hết lần này đến lần khác.
Edit: Ann Beta: Nhược Lam ______________________________ Trước cửa biệt thự truyền đến tiếng "bíp" ấn mật mã mở cửa. Cánh cửa màu nâu sẫm bị người ở bên ngoài đẩy ra một khe hở nhỏ.
Cuối năm đã gần kề. Lần đầu tiên, Bắc Thành mưa liên miên. Mưa bụi dày đặc khiến cho những tòa nhà cao tầng trên phố chìm trong sương mù.