Đặng huyện ở vùng biên trấn cũng không tính là nhỏ, tuy không có danh thắng hay sản vật đặc biệt gì nhưng vì nằm trên đường quan đạo đến kinh thành nên có nhiều thương nhân lui tới, sinh ý tòan thành chủ yếu là nhờ vào tiệm cơm,khách sạn, tiêu cục cùng với tiền trang.
Tựa như hoa lại chẳng phải hoa Mặc rơi rụng không ai luyến tiếc Vương vãi ở bên đường, nhà người Tưởng vô tình thì ra hữu ý