Truyện kiếm hiệp là một thể loại văn học tập trung vào cuộc phiêu lưu của các võ sĩ và những cuộc đấu trí, đấu võ giữa các nhân vật trong một thế giới võ hiệp. Thể loại này thường miêu tả và khám phá các cuộc hành trình, trận đấu, và cuộc sống của các võ sĩ, sát thủ, và những người có võ công cao cường. Truyện kiếm hiệp thường xoay quanh việc sử dụng kiếm và võ thuật để giải quyết xung đột và đạt được mục tiêu. Các nhân vật chính trong truyện thường có các kỹ năng võ thuật phi thường, khả năng chiến đấu siêu phàm và thường gắn liền với những nguyên tắc và giá trị của võ hiệp.

Thể loại truyện kiếm hiệp thường đặt trong bối cảnh Trung Hoa cổ đại hoặc thời kỳ võ hiệp, trong đó các võ sĩ đi qua các môn phái võ thuật, tham gia vào các cuộc chiến đấu, và khám phá bí mật của võ hiệp. Cốt truyện thường chứa đựng những âm mưu, thâm cung bí sử, tình yêu và sự truy đuổi công lý. Truyện kiếm hiệp tạo ra một thế giới võ hiệp tươi đẹp và huyền bí, nơi võ thuật và trí tuệ được tôn vinh. Nó khám phá các giá trị như lòng can đảm, tình đồng đội, và trí tuệ chiến thuật. Đồng thời, nó cũng thường tạo ra những cuộc đối đầu gay gắt, những trận chiến đầy kịch tính và các cuộc phiêu lưu mãn nhãn.

Thể loại truyện kiếm hiệp đã thu hút sự quan tâm đông đảo từ độc giả với những câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn và đầy tính giải trí. Nó mang đến sự hứng thú cho những người quan tâm đến võ thuật, võ hiệp và thế giới võ sĩ. Thông qua các trận đấu võ thuật và sự phát triển của nhân vật chính, truyện kiếm hiệp cũng có thể truyền tải những thông điệp về lòng kiên nhẫn, sự rèn luyện và ý chí mạnh mẽ.

Những truyện cực kỳ hot trong thể loại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nhất Kiếm Độc Tôn, Tuyết Trung Hãn Đao Hành, Tướng Dạ hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Ring ring ring.Một hồi chuông điện thoại reo lên như muốn nhắc nhở chủ nhân nghe máy. -cạch .người đàn ông đi tới bàn, nhấc chiếc điện thoại lên, giọng nói trầm ổn “A lô,mẹ à?”
Vạn Thú Sơn một vùng núi liên miên mấy trăm dặm, đi qua Vạn Thú sơn chính là đế quốc Tuyết Nguyệt.
Ánh nắng thản nhiên chiếu qua ô cửa kính, từng tia nắng vàng lặng lẽ treo trong không khí, bụi khí nhỏ li ti thản nhiên bay bay, thi thoảng lóe lên lên dưới nắng,
Dịch giả : Tà Dương Gió lạnh, cây cầu dài, nước sông chảy siết. Ba người đứng trên cầu, cố gắng ưỡn thẳng người. Ánh mắt họ lạnh lẽo, kiếm trong tay cũng lạnh, mà tâm lại càng lạnh hơn. "Hắn đến rồi sao?"
Tường Phong tự đề Khoái ý giang hồ ta độc hành Tiêu sái đa tình cũng vô tình Một kiếm một ngựa một bầu rượu Một cây sử bút phú Xuân Thu. Phàm là người trong giang hồ, không ai không biết Sử bút thế gia.
Ta nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, nhịn không được giơ tay lên dụi dụi mắt mấy cái, mở mắt ra, hình ảnh đó vẫn không đổi. Ta lại tự tát cho bản thân một cái, cảm nhận sự đau rát nơi má phải, rồi giật mình lẩm bẩm: - Ta…ta…thực sự….sống lại rồi sao!?
Tiêu Thu Thủy còn nhớ, có một lần hắn từng hỏi các anh em, sống là để làm gì? Lý Hắc trầm ngâm một lúc, đáp: - Sống phải cho hết mình. Hồ Phúc thận trọng nói: - Chết không phải tiếc nuối. Thiết Tinh Nguyệt và hòa thượng Đại Đỗ cũng đáp:
“ Lộc cọc lộc cọc” Tiếng xe ngựa lộc cọc vang lên bên tai của Ngô Minh. Lúc này hắn nửa tỉnh nửa mơ, cũng không biết mình đang ở đâu. Hắn chỉ biết hiện tại đầu mình rất đau, đau đến mức muốn nứt vỡ ra.