Edit: Dii + Beta: Chanh *** Du Tâm Kiều mất trí nhớ rồi.
Đêm qua gió lớn lại nổi lên, thổi đến cánh cửa sổ đã cũ kỹ bởi sự dày vò của năm tháng, khiến nó tạo ra tiếng “C..ó..t … k..é..t … cạch… c… ạ…ch…” đứt quãng trong đêm dài tĩnh mịch.
Chạng vạng cuối thu, bầu trời xám đen được điểm tô bởi những ngọn đèn rải rác, người về nhà rảo bước vội vàng.