Sáng sớm, như thường lệ tôi từ phòng mình đi ra xuống lầu ăn sáng, vừa bước ra hành lang đã thấy anh mở cửa phòng mình, căn phòng cách vách với phòng tôi.
“Anh hai, buổi sáng tốt lành.” Tôi khống chế được vẻ mặt mình một cách hoàn hảo để nó không quá hớn hở, bình tĩnh nói.