Một ngày bình thường như mọi ngày, bầu trời xanh, mây trắng, ông mắt trời vẫn đưa cái mặt sáng chói ra ngoài. Nhược Hy lay lay con bạn đang ngủ say như chết trên giường, cô bực dọc kêu lên: - Dậy ngay đi Nguyên, đã sắp trễ rồi đấy. - Ưm.... chả sao đâu, ra cho ta ngủ.