Đêm đen mờ mịt, Lâm Trạch có cảm giác mình đi vào tiểu viện đơn giản của một nông gia. "Tướng, tướng công, huynh về rồi......" Mở cửa ra, có người chờ đón bên trong, bộ dáng mơ mơ hồ hồ nhìn không rõ, nhưng mà thanh âm nghe rất êm tai, mang theo hương vị thật cẩn thận.
"Phương Tử Dương, cậu thật sự có hơi quá đáng, các cậu đều là bạn học ở nhất trung, sao cậu có thể đi làm chuyện bạo lực học đường ác độc như vậy? Trăm năm vinh dự của trường học chúng ta đều bị cậu hủy rồi!"