Chương 1
Khi Nhậm Trúc phản ứng lại, ngoại trừ cảm giác trán và cánh tay đau nhức kịch liệt, anh còn nghe thấy được tiếng cười hi hi ha ha không dứt bên tai.
Kim Dư đứng ngay ngã tư đường, câm nín ngẩng đầu nhìn đám ngựa, hươu, bò, dê có cánh cùng một đám dơi, chuồn chuồn, chim sẻ bự thiệt bự bay rợp trời; ở phía bên kia đường còn có mấy con mèo hai đuôi và hồ ly ba bốn đuôi đang nhởn nhơ dạo phố. Y cảm thấy mình lại đang nằm mơ nữa rồi.
Buổi sáng 5 giờ, trước khi chuông báo thức vang lên Ngô Ưu đã thức dậy.
Hôm qua tuyết rơi cả một đêm, giờ ngoài phòng vẫn còn tiếng gió lạnh gào thét.
Ngô Ưu mím môi xốc lên ổ chăn đã sớm không còn ấm áp, từ trên giường bò dậy.
Người người trong thôn Hồ Lô đều biết câu chuyện bát quái lớn nhất – đó chính là cả nhà Tư Không Dịch đều không phải là người! Đều là yêu quái hết! Thật đó, mọi người ngàn vạn lần đừng không tin, nếu không thì tại sao năm đó cha mẹ của Tư Không Dịch lại bị sét đánh biến mất không thấy xác?
"Yo ~ Vân đại thiếu, hôm nay còn đi nhặt rác không?
Lâm U đã chết. Tướng chết không thể nào đẹp mắt.
Chương 1: Ảnh đế đẹp trai quá, tôi không dám nhìn
Edit: Ốc sên lười
Sân bay thành phố Đông Lan
Mai Như Ngọc đeo kính râm viền vàng nạm kim cương, đeo khẩu trang trắng che kín mặt mũi, bình tĩnh đứng giữa đám fans nữ cuồng nhiệt của ảnh đế.