Đường Học Cẩn xưa nay không tin số mệnh, nhưng số phận luôn thích đả kích những kẻ không tin nó, đáng tiếc số phận có thể bẻ cong lưng cậu lại bẻ không được tín niệm ấy, cậu vẫn tin chắc rằng nhân định thắng thiên.
Thường Cảnh cảm thấy mình nhìn thấy thiên thần, cái loại khi lớn lên sẽ thật xinh đẹp mỹ lệ sau lưng có đôi cánh trên đầu còn có đôi lỗ tai thật dài.
Ôn Như Ngọc năm nay ba mươi tuổi, từ nhỏ không cha không mẹ dựa vào chính mình vừa học vừa làm đậu lên được tiến sĩ ——
Đầu tháng chín, các trường cao trung tiểu học khai giảng, trên giao thông công cộng và tàu điện ngầm buổi sáng lại thêm một đừơng phong cảnh.
Trước khi Úc Vi Tinh hôn mê, lần cuối liếc mắt là một mảnh trời xanh tím rất xinh đẹp, lại mở mắt ra, lại ở trong phòng yến hội ánh sao lấp lánh, người đến người đi, bên tai tiếng đàn du dương, tiếng cười nói đan xen ăn uống, trong tầm mắt ánh đèn phản chiếu, đèn flash lập loè, ngợp trong vàng