Nàng thiếu nữ tóc đỏ duyên dáng Fenella Lambert hằng yêu người anh họ đẹp trai từ thuở ấu thơ. Khi Lord Perequine Corbury từ trận chiến đánh quân của Napoleon trở về, anh đã lâm vào hoàn cảnh chật vật túng thiếu.
-Cháu ghét đàn ông! -Vô lý ! -Đó là sự thật. Họ đều giống nhau – không muốn tiền thì là muốn thân xác cháu. Jimmy Donaldson ngả đầu ra sau cười sằng sặc đến nỗi ngựa của ông cuống cuồng lồng lên.
− Em tin chắc là em nói đúng. Anh đánh cuộc gì nào? Một giọng bé gái nhỏ nhẹ cất lên. − Thế hả ? Anh sẵn sàng đánh cuộc một silinh là em nhầm, Angtoanet tội nghiệp của anh ạ. − Nhưng Angtony, anh không thể đánh cuộc một silinh đâu, anh làm gì có.
Serena, đang nhìn xuống từ cửa sổ, nghĩ rằng phép màu của mùa xuân ở Staverley theo năm tháng càng trở lên xinh đẹp, hấp dẫn hơn. Chưa bao giờ những bãi cỏ đẫm sương trở lên xanh hơn hoặc tử đinh hương mọc sum xuê với những cành trĩu nặng hoa màu trắng, màu cà và màu tím hơn nơi này.
“Vô dụng thôi mẹ ơi, con không may được như mẹ đâu. Con sẽ đi tìm việc làm.” Người đàn bà nằm trên giường kêu lên khe khẽ. “Không được, Canuela. Mẹ không để con ra ngoài làm việc! Hơn nữa, con có thể làm chuyện gì đây?” Canuela mỉm cười.
Cỗ xe song mã mui trần dừng lại bên ngoài cửa biệt thự. Một người đàn ông từ trong xe bước ra và trả tiền cho chuyến xe đi từ ga Cannes tới đây. Anh nghe có tiếng nhạc từ trong nhà văng vẳng vang ra, và thấy khu vườn được trang hoàng với đèn lồng Trung Hoa.
Công tước vùng Selchesler khéo léo điều khiển 4 con ngựa màu hạt dẻ đánh 1 vòng từ góc đường Alfrerd vào trong Park Lane. Chỉ còn 1 đoạn nữa là chàng tới lối vào tòa nhà Selchesler. Ngay khi ghìm cương ngựa, chàng lấy chiếc đồng hồ trong túi áo ghi lê ra và reo lên: