Cả người Tây Du Ngạn vừa lạnh vừa đau, mí mắt nóng lên, cậu cố gắng mở to đôi mắt, tầm nhìn có chút mơ hồ, đầu cũng choáng váng. Tây Du Ngạn chớp chớp đôi mắt, một giọt mồ hôi theo đó rơi xuống mặt đất lạnh lẽo.