“Tần Thụy!”
Vào một buổi sáng sớm, thanh âm chủ nhiệm vang lên trước cửa
Tôi ngẩng đầu, không dấu vết thủ tiêu một phần ba mẩu thuốc lá còn lại.
“Chủ nhiệm, tối hôm qua ngủ ngon giấc hay sao, sắc mặt chị nhìn hồng hào lắm.”
Trong sinh mệnh của mỗi con người ta, ai cũng được chú định một số kiếp riêng.
Dù thế nào cũng trốn không thoát.
Hoặc là luân hãm, hoặc là dây dưa.
Ấm lạnh chỉ tự mình hiểu.