Trong mùa đông lạnh lẽo, lông ngỗng theo tuyết lớn cuốn bay tán loạn, gió lạnh thổi qua đâm đau thấu xương tủy. Cố Minh cũng không rõ mình đã đi bao lâu, máu từ vết đâm trên bụng hoà lẫn vào tuyết tạo thành một mảnh huyết nhục mơ hồ, hoàn toàn không nhìn ra được bộ dạng ban đầu.